Kính gửi
anh chị em bạn Trỗi khoá 5.
Lâu quá
không thấy cụ nào chạy quanh Bờ Hồ; Nhóm Long Lợn Luộc cũng như CCC không họp,
Blog buồn hẳn.
Ông bạn nối
khố của mình kể câu chuyện về "nồi nước rau" mà mấy bài của Thiện Nhân đưa ra trên Phây chưa nhằm nhò gì: “Mấy ông bạn rủ nhau đến nhà đánh chén, trời nóng, thấy trên
bàn có "chậu nước rau", mỡ nổi lều bều; Các cụ tranh thủ dặm trước mỗi người một
bát để lấy sức uống rượu. Bỗng nhiên ...cô
vợ chủ nhà chạy ra, giọng hớt hải: Cái
chậu nước lau bàn của em vừa ở đây, có anh nào thấy đâu không? Cô ta chợt
nhìn thấy cái “chậu nước rau” trên bàn, bèn tiến đến...., thò tay vào trong
khoắng một cái, lôi ra .....một cái giẻ lau bàn to tướng. Nghe nói từ đó ...các cụ
ít khi mời nhau đến nhà ăn uống, cũng may không cụ nào nuốt phải ....cái giẻ
lau".
Gặp lại nhiều
anh chị em, ý kiến về bài BIỆT DANH VÀ CÂU CHUYỆN IN SÁCH phong phú, nói chung
là ủng hộ. Mình tha thiết mời ông bạn Đinh Kim Kh chiêu đãi long trọng để cảm
ơn. Hắn đánh chén nhưng vẫn kết tội mình.
Tôi viết sai cái gì? Mình hỏi và hắn trả lời: Viết đúng, nhưng ông vi phạm bản quyền, công nghệ tắm bùn, đắp mặt nạ bùn ... chữa
được cả bệnh ghẻ lở hay hắc lào đang là mốt hiện nay là do bọn Hàn Quốc học ở
đây nhé; Nhiều người còn nghiện. Hóa ra hắn đã đăng kí bản quyền việc KHÔNG
TẮM. .
Tốt nghiệp
Hóa Vô cơ, nhưng về hưu lại chuyên về HÓA THỰC PHẨM – Không tin, các bạn có thể
hỏi lại việc hắn chiêu đãi anh em; Phần rau tươi hái trực tiếp tại vườn, không
cần rửa xả gì, cho ráo vào nồi, GIUN SÁN là chết tiệt, nước sôi ở 100 độ nhé. Dưng
mà... nhà hắn lại không có nhà vệ sinh, cứ thiên nhiên ra vườn tất, đó là sống
SINH THÁI, báo hại cuốn sách mình gửi tặng ông bạn, giờ bay lả tả ngoài vườn
của hắn; Anh em đánh chén xong cứ khen mãi. Mình hay đau bụng nên không tham dự
được, bạn bè chia buồn liên tục.
“Cẩn tắc vô
ưu”, xin gửi lại anh chị em bài
BIỆT DANH VÀ CÂU CHUYỆN IN SÁCH
Chỉ nhằm xin
lỗi anh chị em nào được tặng sách vì các lỗi chính tả, mong anh chị em chiêm
nghiệm:
Về hưu, tranh thủ gõ cái máy vi tính viết bài vui
cùng anh chị em; mắt kém, trình độ vi tính loại i tờ nên sai chính tả nhiều. Các
bài đăng trên blog Bantroik5news của mình, mình tập hợp lại thành một cuốn sách
tặng bạn bè lấy tên là NGHIÊN CỨU NGƯỜI VIỆT.
May rủi làm sao có ông bạn thích quá, đề nghị đưa
ra in ở Nhà Xuất bản Hội Nhà văn. Mình
không có tham vọng in thành sách vì phải kiểm duyệt, rồi phê phán; chỉ mong
viết riêng cho anh em mình xem. Hơn nữa, đã là cuốn sách thì phải viết lại cho
có đầu, có cuối thì tốt hơn; Có ông định lấy tên là tạp văn, nhưng mấy ông bạn
không chịu vì không thể đợi đến khi mình khỏi mắt được. Mấy khi dược sửa chính
tả, quá tốt.
Sau khi nghiên cứu mấy tháng, thấy rằng thông tin
chính xác và không sửa hành văn, ông bạn nhạc sỹ của Nhà Xuất bản cho gọi mình
đến phỏng vấn:
- Anh bảo ông
tướng Việt Nam nào có họ "Sái"? Hội đã cho tra cứu hết hồ sơ mà không
thấy ông nào có họ “Sái” cả.
- Sao anh
dám khẳng định họ Sái sang Việt Nam từ hồi Lâm Tắc Từ? Lại còn: Tại sao xứ Malta lại "trồng bia
hơi". "Bò đuổi" là thế nào? "Ba loe" là thế nào?
Dào ôi, đã là biệt danh thì không nên hỏi.
Phải giải thích đến hụt cả hơi, bịa ra đủ thứ
chuyện từ ông bạn bị ho lao, cân nặng khiêm tốn đến mức được xếp vào danh sách
đỏ (UCN Red List of Threatened Species, IUCN Red List hay Red Data List) cần bảo vệ nghiêm ngặt nhất, rồi chuyện đi gác đêm ôm súng không có
đạn, bị bò đuổi....nhưng xem chừng không thuyết phục nổi nên cụ ấy vẫn hỏi mãi. Thế mới biết anh chị em bạn Trỗi nhà
mình tính thật thà quen; Cảm ơn ông bạn, nhờ ông bạn làm thành cái đinh của
cuốn sách.
May mà lúc đó mình đang ngồi với Đinh Kim Kh (K5
Trỗi) thì Cần "Gù" (K5 Trỗi ở TPHCM) gọi điện ra; Mình nói đang ngồi
với Đinh Kim Kh mà hắn cứ hỏi mãi là Kh nào? Kh "trắng" hay Kh
"đen"? Kh "khùng" hay Kh "hâm" v.vv. Đến khi mình
phải nói toẹt ra là Kh "Hủi", hắn mới nhớ ra ông bạn trăng trắng mà
hàng năm không tắm ấy.
Buồn cười đau cả bụng khi trước mặt anh em Hội Nhà
văn, Kh "Hủi" lôi cả nhà Cần "Gù" chửi toáng lên. Từ mồm hắn, bao nhiêu thứ "hay ho" cứ nhảy
ra...nhảy ra.... phát hãi.
Hoá ra hắn vẫn "hủi" đến bây giờ, diện bộ
đại cán bạc phếch ngày nào, nhưng ghét bám tầng tầng lớp lớp như áo giáp thời
trung cổ; Còn cái áo Sơ mi thì thôi rồi, hắn khoe được tặng từ hồi mồ ma CHDC
Đức nhưng chưa giặt bao giờ nên ngả màu ố xỉn, cứ như bị trẻ con ....vào; Cái
áo ấy ..."tốt lắm"; "3 loe", Kiệt "lợn" thi
thoảng "dùng chung" ....thích đáo để.
Vui tý thôi, chẳng là hắn tham gia Hội Cựu chiến
binh phường, trúng khu đội trưởng và được anh em phong cho là Kh “Chính uỷ”,
hắn ghét ai gọi hắn là Kh "hủi" (CG cẩn thận nha), mà anh em bạn Trỗi
mình không thể gọi khác được. Mấy ông bạn
già ngồi với nhau cứ tấm tắc, đúng là còn anh bạn cũ lâu không gặp.
Lúc đó anh em Hội nhà văn mới thừa nhận rằng, khi
người ta đã xa nhau tới hơn 40 năm thì chỉ có biệt danh mới nhớ được bạn bè.
“Họa vô đơn chí”, lại đến ông Cục trưởng Cục Xuất
bản tương cho mình một công văn dài tới 4 trang, thống kê quyển sách gần 400
trang ấy có tới 27 lỗi, trong đó có 26 lỗi chính tả.... Nghiêm trọng nhất là: “- Thông tin không có gì
mới, ai cũng biết, toàn lấy trên Internet.”
Rất cảm ơn anh em đóng góp, mình sợ nhất là thông
tin không có trên mạng Internet, mà sao trên mạng lại có Vinh "Sái"
hay "3 Loe" nhỉ? Có anh
em đề nghị nên đổi biệt danh mới cho đỡ "Sái" hơn, ví như NNN hay CCC
.... ???
Hổng dám đâu, đó là biệt danh từ hồi các cụ 12, 13
tuổi, sống với nhau tới 5 năm, nhắc lại một thời xa gia đình đầy kỉ niệm, chứ các
cụ đã 60 hơn còn gọi là S "Lòng Lợn Luộc" hay L NNN hoặc T CCC ....thì
khó nghe quá.
Sau hai tuần đăng trên phây (Facebook), bạn miềng
thay đổi hẳn, cắt tóc gọn gàng, quần áo sạch tinh tươm, không chửi thề, hoá ra
hắn đẹp trai, trắng trẻo chứ không bị bệnh bạch biến, loang lổ... như mình
tưởng.
Anh em từ chính quyền đến Hội Cựu Chiến binh phường
khen nức nở. Cái ông Xô-crát thánh thật, khẳng định không gì cải hoá con người
nhanh như các chuyện hài hước. Đúng là "Văn để tải đạo" có khác.
Tuy nhiên..... không thấy bạn mình cười như
xưa; Y chang nhà thơ Bán Trời, toàn nhìn bạn bè với đôi mắt hình "viên
đạn".
Bạn mình có đặc tính không thèm đọc sách, báo,
không lên Phây (Facebook) vào Lốc (Blog) bao giờ, sao hắn biết? Hoá ra ông bạn
có tên trong "sách đỏ" phổ biến lại, còn dứt khoát khẳng định câu
chuyện Đông-Ki-Sốt xứ Malta (El Ingenioso hidalgo Don
Quixote de la Mancha) của đại văn hào Xéc-văn-téc (Miguel de Cervantes y Saavedra) là do mình cố tình viết bịa ra để nói xấu
hắn; “Đã là Văn thì phải 9 phần bịa, một phần thật chứ, ai lại đưa ra toàn
sự thực như thế? Lộ chết”. Khốn khổ cho cụ
Xéc-văn-téc, làm sao cụ viết cách nay gần 400 năm mà giờ cứ giống bạn miềng Y
CHANG.
Cuốn sách in xong, rất đẹp, riêng một số lỗi chính
tả vẫn còn vì bên Hội cho rằng đó là biệt danh nên không sửa. Anh em nào được
tặng sách thì cho mình xin lỗi và hết sức thông cảm, coi như tác giả mắt lèm nhèm ....cứ như Việt
“Cận” vậy.
Thành thật xin lỗi Tạ
Minh trước nhé, hắn cũng bị CẬN như mình.
Khẳng định với anh chị em, thể nào mình cũng bị còm: Biết rồi, khổ lắm....
Khẳng định với anh chị em, thể nào mình cũng bị còm: Biết rồi, khổ lắm....
Mình với Bằng Bò (tức Bằng ghẻ, người Hải fòng) cùng vác súng ko đạn đi gác đêm, bị gặp bò nó chồm lên, sợ vãi, sau ít phút tiến lại xem thằng nào dám trêu các ông mày, té ra con bò lợi dụng đêm tối đen như mực làm càn. C
Trả lờiXóahuyện ở Hưng Hóa lâu rồi mà thằng cha này còn kể ra, làm nhớ lại một thời trẻ con mà rất chi là Người lớn.