Thứ Ba, 31 tháng 3, 2015

Quốc Việt K5 (ST) BÀI THƠ VỀ ĐIẾU THUỐC & EM (Bắc Thọt)

Kính gửi anh chị em bạn Trỗi
   Đi viếng Lê Minh Tuấn (Tuấn Sệu), gặp bạn bè, uống cốc Cafe do Nguyễn Tiến Bắc (Bắc Thọt) mời, hóa ra hắn đang làm việc; Tiến Bắc gửi mình bài thơ về THUỐC VÀ EM, mình xin phép được đăng lên Blog Bantroik5news để anh chị em cùng đọc, rút kinh nghiệm các bài khác mình nhờ Tiến Bắc xin lỗi Ngô Thế Vinh (Vinh Sái) trước, động chạm nhiều quá.

BÀI THƠ VỀ ĐIẾU THUỐC & EM


Bài thơ đầu anh viết tặng em,
Là bài thơ kể về điếu thuốc.
Khi trong đời quá nhiều điều phụ thuộc,
Thì chút lửa tàn cũng nhiều nỗi vẩn vơ.

Điếu thuốc đơn sơ, ai phát hiện bao giờ?
Mà đốt cháy muộn phiền, cực nhọc.
Ba phần thân, chỉ một phần đầu lọc
Mùi hôi rình mà sao mãi đắm say.

Đã thành quen, anh vẫn hút hàng ngày
Thế mà cũng mấy lần bị sặc.
Khi gần em tỏa ra mùi nồng nặc
Nụ hôn vụng về lởm chởm toàn râu.

Điếu thuốc theo anh đi bất cứ đâu,
Mời nịnh sếp, chia bạn bè nửa điếu.
Lúc nghèo hèn, lúc chơi toàn đồ hiệu,
Trong túi quần luôn có sẵn một bao.

Mất em rồi, anh sẽ sống ra sao?
Có khác gì nửa đêm hết thuốc,
Phố xá im lìm tìm đâu mua được,
Và cơn thèm giống như nỗi nhớ em.

Điếu thuốc trên môi, răng càng lúc càng đen
Sâu trong ngực, phổi hóa xơ chằng chịt
Người trơ xương, cân dăm lạng thịt
Tuổi thọ ngắn dần cho khói thuốc vươn xa.

Cũng giống như tình yêu của đôi ta,
Muốn cháy tận cùng đến tàn điếu thuốc.
Dù biết rằng mỗi dây tình ràng buộc,
Chỉ vô hình như khói thuốc mong manh.

Chút nicotin mang thi vị trong anh,
Khi ngồi viết câu thơ tình gửi tặng.
Dẫu vụng về nhưng tình sâu nghĩa nặng,
Lời ngọt ngào dù khói đắng trên môi.

Cứ mặc anh hút hết điếu này thôi,
Rồi sẽ ngủ với nồng say hơi thuốc.
Khi trong đời quá nhiều điều phụ thuộc,
Một chút riêng mình cũng tốt phải không em!

Không có thuốc, anh ngồi như nhớ em,
Nhớ nồng cay, nhớ muộn phiền, nhớ khói.
Nhớ đêm đông, trong chăn se trơ trọi
Nhớ tháng ngày vật vã thuốc & em.

Ông giời ơi! Đâu thuốc, đâu em?
Đâu những tháng, những ngày vui với thuốc!
Đâu những lúc vui, buồn đến cháy ruột!
Vì không em, không thuốc - hết tàn rơi.

Thuốc với anh, như nợ giữa dòng đời..
Như tình đôi ta đất, trời mới tỏ
Như những ngôi nhà vẫn còn bỏ ngỏ
Đợi anh về cùng thuốc & em.

4 nhận xét:

Đọc kỹ trước khi comment
Bạn Trỗi là những người chính trực, vì vậy bạn cần dùng chính danh để viết nhận xét. Bạn có thể click vào tiêu đề bài viết để xem toàn bài, ô cửa sổ cuối bài là nơi để bạn viết nhận xét của mình. nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa.
Các bạn có thể chèn Ảnh hoặc video clip trực tiếp vào Phần nhận xét bằng cách copy URL ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment