Năm nay ông trời không mấy cảm tình với dân Hải Dương.
Cái rủi đầu năm mà cái anh chủ tịch tỉnh cãi chầy với CP là dân HD không thèm đốt pháo, mặc dù pháo nổ đầu xuân vui ra trò.
Kế đến là anh chàng thiếu tá CSGT giở trò đồi bại với cô GĐ xinh đẹp bị CA Đông Triều, QN lập biên bản, CAHD xin về thụ lý...xuông. khiến bên QN bực tức đòi lại để xét xử, bí quá đành cho anh này xuống đại úy và về huyện gác văn phòng.
Vẫn chưa hết, giữa năm lùm xùm cái vụ CSGT bắt oan chuyến cá mực tươi sống khiến 2 tấn thành phụ phẩm bón ruộng mà vẫn cãi lấy được là làm đúng tinh thần trách nhiệm.
Khi toàn dân và đám luật sư ầm ầm tức giận, khiến đại tướng BCA phải lên tiếng, lập tức đám làm đúng trách nhiệm với dân kia lên đường Nam tiến, trả ngay trong đêm số tiền đền bù sau khi có xin giảm đến cùng. (Số tiền này không biết là tiền tư túi hay cũng là tiền thuế dân, chẳng thể biết)
Tưởng cái xui xẻo chỉ quá tam ba bận, ai dè lần này lại quá kinh khủng khiếp luôn:
Mấy thằng cha bảo vệ đêm tối buồn tình chơi trò đốt chợ với chỉ một mẩu thuốc lá.
chẳng hiểu cái đức tính xấu xa này có nằm trong các sự xấu tính của dân VN mà anh Quốc Việt vừa đề cập trong tuần hay không, nhưng rõ ràng mấy thằng ăn lương bổng của nhân dân, của tỉnh cấp mà lại hư đốn và hèn nhát thế này thì đúng là: "Trời không dung, đất không tha"
Sự vô cảm, tắc trách và lười biếng của Cảnh sát PCCC công an Hải Dương khiến hậu quả vụ cháy TTTM hơn 400 tỷ thêm nặng nề, như thế này đây
(PetroTimes) - Cổ nhân có câu "Quân nuôi 3 năm, quân dụng 1 giờ" -
người dân Hải Dương đã góp cơm, góp của nuôi cả một lực lượng phòng cháy chữa
cháy (PCCC) của tỉnh bao nhiêu năm, chỉ để phục vụ lúc dân cần. Vậy mà, đúng thời
điểm "cháy nhà, chết người" lực lượng này lại "ra trận" với
"gươm cùn, khiên rách"!
Những ngày này, cánh phóng viên chúng tôi vẫn cố “ăn chực nằm chờ”
ở Hải Dương để nóng lòng chờ đợi kết quả điều tra, khám nghiệm hiện trường nhằm
tìm ra nguyên nhân vụ hỏa hoạn của cơ quan chức năng.
Nếu có bắt được hung thủ phóng hỏa gây ra vụ cháy thì chắc rằng
hắn sẽ phải ngồi tù đến mọt gông, bởi chắc chẳng có được số tiền hơn 400 tỉ
đồng để đền cho bà con tiểu thương. Hoặc nếu có tiền, chắc chẳng ai dại gì đứng
ra nhận lấy trách nhiệm về mình để “đeo gông” vì tội đốt nhà.
Khi chưa tìm ra được “hung thủ” gây nên vụ cháy, hắn sẽ còn nhởn
nhơ ngoài vòng pháp luật mà ngạo mạn cười rằng “cả một lũ ăn cơm của dân, lĩnh
lương nhà nước là đồ ăn hại”. Nói như vậy thì hung thủ gây ra vụ cháy cũng hơi
quá lời.
Với những tiểu thương tại TTTM, họ vẫn chưa hết nguôi ngoai sau
nỗi đau mất mát của cải. Tiểu thương nói rằng họ sẽ đứng ra “tố” lực lượng PCCC
vì sự tắc trách, vô cảm nên mới dẫn đến việc hàng trăm tiểu thương rơi vào cảnh
túng bấn, bần cùng.
“Nói có sách, mách có chứng”, ông Tăng Thế Viễn - một tiểu thương
ở đây bức xúc: “Đám cháy được phát hiện vào khoảng 1h, lúc đầu ngọn lửa cháy
nhỏ ở cánh trái phía sau Trung tâm. Ngay sau khi xảy ra cháy, chúng tôi đã gọi
báo hàng chục cuộc điện thoại cho cảnh sát PCCC nhưng chẳng ai nghe máy. Đến
lúc sốt ruột quá, chúng tôi phóng xe máy đến gõ cửa kêu cứu tại trụ sở Phòng
Cảnh sát PCCC thì hơn 3h cảnh sát PCCC mới có mặt. Họ mang theo 2 chiếc xe chữa
cháy đến, trong đó có 1 xe hỏng, không phun được giọt nước nào”.
Nhìn thấy ngọn lửa hung hãn thiêu rụi lần lượt các gian hàng,
nhiều tiểu thương ngất lịm đi. Chiếc xe chữa cháy còn lại chỉ phun được vòi
nước nhỏ trong thời gian ngắn thì làm sao đủ để dập tắt được ngọn lửa lớn. Xót
của, nhiều tiểu thương thiếu nước quỳ xuống van lạy các chiến sĩ PCCC. Bất lực
nhìn xe hết nước, chiếc máy bơm nhỏ ì ạch hút nước không thể vươn đến tòa nhà
cao. Lửa ngày một cháy lớn.
Khoảng 1 giờ đồng hồ tiếp đó, mới thấy 2 chiếc xe chữa cháy hiện
đại và chuyên nghiệp hơn chạy tới. Đó là xe của tỉnh Hưng Yên và của Công ty xi
măng Hoàng Thạch.
Chị Vân Anh, một tiểu thương chua chát nói: “Giá như lực lượng
PCCC có mặt sớm hơn thì đâu đến nông nỗi này. Tôi thấy lực lượng PCCC của tỉnh
bạn thật sự chuyên nghiệp, họ cứu lửa như cứu người”.
Sự yếu kém của lực lượng PCCC Hải Dương được nhiều tiểu thương
phân tích: TTTM nằm vị trí biệt lập, 4 phía là đường rộng, ngay cạnh trung tâm
là 1 hồ lớn đầy nước. Đau lòng hơn, trụ sở của lực lượng PCCC lại chỉ nằm cách
đó chừng 1km.
Sau khi vụ hỏa hoạn xảy ra, chiều 15/9, trả lời báo chí, Đại tá
Phạm Văn Loan, Phó Giám đốc Công an tỉnh Hải Dương cho hay, cơ quan công an
nhận được thông tin về vụ cháy này vào lúc 3h25 sáng 15/9. Ngay lập tức, cảnh
sát PCCC đã có mặt và huy động 16 xe chữa cháy tới dập lửa (?).
Lời vị lãnh đạo này khác hẳn so với mô tả ban đầu của người dân.
Số lượng xe cứu hỏa cũng "áp đảo" hẳn so với thực tế.
Anh Hoàng Đức Chí – một tiểu thương cười trên sự xót xa bởi những
lời biện minh chối bỏ trách nhiệm của một số vị lãnh đạo tỉnh Hải Dương: “Nếu
bây giờ, có ai dám khẳng định hôm đó có 16 chiếc xe cứu hỏa có mặt tại hiện
trường thì tôi và các bà con tiểu thương coi như mình đã gặp xui xẻo. Số mất
của là không tránh khỏi. Có 16 chiếc xe cứu hỏa, vậy tại sao không chữa cháy
được mà phải nhờ đến xe của tỉnh bạn”.
Một nguồn thông tin mà chúng tôi có được, đến thời điểm xảy ra vụ
cháy, cả tỉnh Hải Dương có số lượng xe chữa cháy chỉ đếm được trên đầu ngón
tay. Những chiếc xe cứu hỏa này từ đời “cổ lỗ sĩ”, không thể hoạt động được
nữa. Cái thì chết máy, cái thì hỏng bơm.
Những chiếc xe cứu hỏa này không hơn không kém những chiếc xe bồn
chuyên đi rửa đường hay tưới nước cho cây xanh trong thành phố.
Tại buổi họp chiều 15/9, hàng trăm tiểu thương bức xúc và cho rằng
lực lượng cảnh sát PCCC tỉnh Hải Dương thiếu trách nhiệm, thiếu nghiệp vụ
chuyên môn và thiếu phương tiện chữa cháy nên mới dẫn đến thiệt hại lớn.
Nhiều lần liên hệ làm việc với Phòng Cảnh sát PCCC tỉnh Hải Dương,
các lãnh đạo ở đây đều lấy lý do “bận”, không tiếp báo chí. Trung tâm thương
mại ra tro rồi thì lực lượng PCCC không hiểu còn bận làm gì? Không lẽ, các vị
lãnh đạo Phòng cảnh sát PCCC đang nghĩ ra phương án trả lời hợp lý để không ai
có thể quy trách nhiệm cho mình?
Cổ nhân có câu "Quân nuôi 3 năm, quân dụng 1 giờ" -
người dân Hải Dương đã góp cơm, góp của nuôi cả một lực lượng phòng cháy chữa
cháy của tỉnh bao nhiêu năm, chỉ để phục vụ lúc dân cần. Vậy mà, đúng thời điểm
"cháy nhà, chết người" lực lượng này lại "ra trận" với
"gươm cùn, khiên rách"!
Nguyễn Hoan - Hà Long