(Dân trí) - “Tổ quốc đón anh về” của tác giả Phan Vỹ, nguyên là cán bộ cơ yếu Trung đoàn công binh 83 Quân chủng Hải quân (công binh E83) sáng tác vào năm 2008, để kính viếng hương hồn đồng đội trong sự kiện Trường Sa 14/3/1988. Dân trí xin trân trọng giới thiệu.
Tổ quốc đón anh về
Phan Vỹ
Tháng ba này chúng tôi đến Trường Sa
Qua Đảo Gạc Ma hai mươi năm về trước
Thả hoa tươi lặng lẽ viếng hương hồn
Trước mặt trời lên! Đồng đội ơi có biết?
Hoa trắng tươi nguyên như lời hẹn ước
Các anh ơi! Thương lắm chỗ anh nằm
Sóng vỗ ngàn năm lặn sâu trong đáy nước
Hương hồn về gọi mẹ biết bao đêm?
Hai mươi năm mẹ và con cách biệt
Trường Sa ơi! Nơi gặp gỡ tình người
Sao vẫn thấy có cái gì còn thiếu
Nơi con nằm trên mảnh đất ông cha
Chúng tôi hiểu giữa Trường Sa sóng vỗ
Nơi anh nằm sâu
Lạnh đáy đại dương
Vẫn hằng mơ có ngày gặp Mẹ
Tổ quốc đón anh về
Ôm trọn tình thương!
Thơ: Quang Việt K2
( QVk2 Cảm tác thay lời các chiến sỹ Hải quân hy sinh khi giữ gìn biển đảo của Tổ quốc)
Con biết mẹ bao năm mòn mỏi
Mong đón được con về, dù chỉ một nắm xương,
Biết lòng mẹ đau, khi bật lửa thắp hương,
Và đau đáu những đêm dài thức trắng.
Con thương lắm, tuổi già quạnh vắng,
Một mình vào ra, khi trái nắng trở trời.
Mẹ quặn lòng nỗi nhớ khôn nguôi,
Mãi văng vẳng lời ru con thuở trước...
Mẹ ơi
Bạn của con có đứa về rồi,
Nhưng cũng còn nhiều anh em nằm trong lòng biển cả.
Biển quê hương với biết bao tôm cá,
Như mẹ hiền, vẫn ôm ấp chúng con,
Dẫu hy sinh rồi,
Chúng con vẫn một dạ sắt son,
Hòa muôn sóng, ngăn quân thù cướp biển.
Có thể đến, một ngày mai, cuộc chiến,
Bởi quân thù nào có đáy lòng tham?
Thì sóng biển Đông sẽ nhấn chìm tàu giặc,
Biển quê hương sẽ thành những Bạch Đằng.
Mẹ ơi
Dẫu cho chưa về được với xóm làng,
Con vẫn được ngủ yên trong lòng Mẹ - Biển.
Với những cá, tôm, nghêu, sò, ốc, hến...
Với những chiều tà chao liệng cánh hải âu...
Mẹ cứ yên lòng nhé, mẹ yêu,
Dẫu con ở xa,
Vẫn là ở trong lòng Tổ Quốc.
*
Các Bloger đã có nhiều bình phẩm ca ngợi các anh, riêng tôi, Tk5 này có mơ ước viển vông nhưng đầy hấp dẫn: Một ngày nào đó bỗng thánh thần đùng đùng nổi giận, sóng thần ầm ầm lướt tới, vài ba thiên thạch ham chơi, lao thẳng xuống Trung hoa đại lục, biến nơi đây thành mồ chôn quân xâm lược bao đời nhăm nhe xâm lăng bờ cõi nước ta.
Chưa biết đến bao giờ, đành cứ đợi!
Qua Đảo Gạc Ma hai mươi năm về trước
Thả hoa tươi lặng lẽ viếng hương hồn
Trước mặt trời lên! Đồng đội ơi có biết?
Hoa trắng tươi nguyên như lời hẹn ước
Các anh ơi! Thương lắm chỗ anh nằm
Sóng vỗ ngàn năm lặn sâu trong đáy nước
Hương hồn về gọi mẹ biết bao đêm?
Hai mươi năm mẹ và con cách biệt
Trường Sa ơi! Nơi gặp gỡ tình người
Sao vẫn thấy có cái gì còn thiếu
Nơi con nằm trên mảnh đất ông cha
Chúng tôi hiểu giữa Trường Sa sóng vỗ
Nơi anh nằm sâu
Lạnh đáy đại dương
Vẫn hằng mơ có ngày gặp Mẹ
Tổ quốc đón anh về
Ôm trọn tình thương!
Thơ: Quang Việt K2
( QVk2 Cảm tác thay lời các chiến sỹ Hải quân hy sinh khi giữ gìn biển đảo của Tổ quốc)
Mẹ hãy yên lòng
Mẹ ơi !Con biết mẹ bao năm mòn mỏi
Mong đón được con về, dù chỉ một nắm xương,
Biết lòng mẹ đau, khi bật lửa thắp hương,
Và đau đáu những đêm dài thức trắng.
Con thương lắm, tuổi già quạnh vắng,
Một mình vào ra, khi trái nắng trở trời.
Mẹ quặn lòng nỗi nhớ khôn nguôi,
Mãi văng vẳng lời ru con thuở trước...
Mẹ ơi
Bạn của con có đứa về rồi,
Nhưng cũng còn nhiều anh em nằm trong lòng biển cả.
Biển quê hương với biết bao tôm cá,
Như mẹ hiền, vẫn ôm ấp chúng con,
Dẫu hy sinh rồi,
Chúng con vẫn một dạ sắt son,
Hòa muôn sóng, ngăn quân thù cướp biển.
Có thể đến, một ngày mai, cuộc chiến,
Bởi quân thù nào có đáy lòng tham?
Thì sóng biển Đông sẽ nhấn chìm tàu giặc,
Biển quê hương sẽ thành những Bạch Đằng.
Mẹ ơi
Dẫu cho chưa về được với xóm làng,
Con vẫn được ngủ yên trong lòng Mẹ - Biển.
Với những cá, tôm, nghêu, sò, ốc, hến...
Với những chiều tà chao liệng cánh hải âu...
Mẹ cứ yên lòng nhé, mẹ yêu,
Dẫu con ở xa,
Vẫn là ở trong lòng Tổ Quốc.
*
Các Bloger đã có nhiều bình phẩm ca ngợi các anh, riêng tôi, Tk5 này có mơ ước viển vông nhưng đầy hấp dẫn: Một ngày nào đó bỗng thánh thần đùng đùng nổi giận, sóng thần ầm ầm lướt tới, vài ba thiên thạch ham chơi, lao thẳng xuống Trung hoa đại lục, biến nơi đây thành mồ chôn quân xâm lược bao đời nhăm nhe xâm lăng bờ cõi nước ta.
Chưa biết đến bao giờ, đành cứ đợi!
Mơ ước viển vông này của anh Tk5 không hưởng ứng được, nói bậy quá!!!, thiên thach rơi xuống chết cả bạn ta thì sao? Dân Tầu cũng có người không muốn xâm lược VN mà!!! :))
Trả lờiXóa
Trả lờiXóaMẹ hãy yên lòng
Mẹ ơi
Con biết mẹ bao năm mòn mỏi
Mong đón được con về, dù chỉ một nắm xương,
Biết lòng mẹ đau, khi bật lửa thắp hương,
Và đau đáu những đêm dài thức trắng.
Con thương lắm, tuổi già quạnh vắng,
Một mình vào ra, khi trái nắng trở trời.
Mẹ quặn lòng nỗi nhớ khôn nguôi,
Mãi văng vẳng lời ru con thuở trước...
Mẹ ơi
Bạn của con có đứa về rồi,
Nhưng cũng còn nhiều anh em nằm trong lòng biển cả.
Biển quê hương với biết bao tôm cá,
Như mẹ hiền, vẫn ôm ấp chúng con,
Dẫu hy sinh rồi,
Chúng con vẫn một dạ sắt son,
Hòa muôn sóng, ngăn quân thù cướp biển.
Có thể đến, một ngày mai, cuộc chiến,
Bởi quân thù nào có đáy lòng tham?
Thì sóng biển Đông sẽ nhấn chìm tàu giặc,
Biển quê hương sẽ thành những Bạch Đằng.
Mẹ ơi
Dẫu cho chưa về được với xóm làng,
Con vẫn được ngủ yên trong lòng Mẹ - Biển.
Với những cá, tôm, nghêu, sò, ốc, hến...
Với những chiều tà chao liệng cánh hải âu...
Mẹ cứ yên lòng nhé, mẹ yêu,
Dẫu con ở xa,
Vẫn là ở trong lòng Tổ Quốc.