(Hằng đêm, hằng đêm - 60 năm một chuyện tình)
Các bạn già thân mến !
Trong cái tuổi gọi là già của chúng ta,thỉnh thoảng đó đây còn đọng lại những câu chuyện tình ngộ nghĩnh.Nó làm chúng ta bất ngờ sống lại một thời tuổi nhỏ đáng yêu.Nó khiến hồn ta thăng hoa,rạo rực như ngày nào ta bước vào thuở yêu đương, hò hẹn.Câu chuyện sau đây là vậy.Xin kể tặng bạn như tặng một nốt nhạc trẻ thêm vào bản nhạc cuộc đời.Chuyện là vầy:
Hôm ấy gần tết.Bà lão bỗng nhận được cú điện thoại của một người đàn ông lạ:
- A lô ! Có phải bà N.N.H.N. đó không ạ ?
- Phải rồi ! Ai đó,có gì không?
- À,tôi biết bà chớ bà không biết tôi là ai đâu.Hồi đó,khi chúng ta thi chuyển từ cấp 1 sang cấp 2 ta thi cùng phòng và tôi được vinh hạnh ngồi cùng bàn với bà.Nhưng đã không dám làm quen.Hơn 60 năm rồi đó,hình ảnh bà vẫn in đậm trong tôi.Tôi luôn dõi theo và cố tình tìm kiếm nhưng đã không có thể.Chiến tranh liên miên,trường lớp di dời,tôi để lạc mất bà trong nhiều nuối tiếc.Gần đây tôi đọc được quyển sách viết về “Một thời để nhớ” thấy tên bà và đã tìm về ban biên tập mới có được số điện thoại của bà đây.Thật may mắn.
Nghe cũng hay,cứ như là tiểu thuyết ấy- bà lão nghĩ.Đầu dây đằng kia vẫn cái giọng hối hả và ấm áp:
- Tôi hơn bà có đến . . . 1 tuổi.Thôi mình xưng hô anh em cho tiện trò chuyện nghe!
Bà lão hấp tấp cướp lời:
-Hỏng được!Lớn nhỏ hơn nhau có 1 tuổi cứ là mày tao thôi!
Khúc khắc đầu dây đằng kia một giọng cười hiền:
-Cô bé !Vẫn cái giọng ngang như cua không hề thay đổi-cái giọng đã cuốn chặt đời tôi vào đó.Cô biết không,hồi đó tôi học trường nội trú Nam sinh, còn bà học trường nội trú Nữ sinh. Đến khi thi chuyển cấp mới được biết nhau .Hôm đi thi cái thước kẻ tôi mang theo để gạch hàng là chiếc đũa.Còn cô bé : Bút mực,bút chì,compa,eke đủ cả. Tôi bỗng nghĩ: Quái lạ, sao cô bé giàu.Và tôi đã không dám làm quen.Mấy hôm sau, khi công bố điểm thi ,điểm của cô tận trên trời, điểm cuả tôi dưới đất.Thế là tôi buộc phải lặng thầm cho đến . . . bây giờ .Có điều, tôi vẫn cất giữ hình ảnh của cô ,nhớ về cô như cất giữ và nhớ về một nốt nhạc trầm trong bản nhạc của cuộc đời mình.
Bà lão bị sốc và cảm thấy vui.Một niềm vui có phần ngộ nghĩnh. Lặng trong giây lát bà lão nói:
-Cảm ơn anh. Tôi coi đó là điều tốt lành trong đời sống của tôi. Anh còn may mắn là đã thổ lộ được mối tình khờ với người bạn nhỏ trước đây.Hơn nhiều người bạn khác mãi ôm ấp trong đời những trắc ẩn không bao giờ có cơ hội được nói ra.
Sau vài đối thoại bà lão biết người ấy vẫn sống đầy đủ bên vợ, con.Thế là bà cảm ơn và xin được thôi, không quan hệ nữa. Nhưng người đàn ông ấy vẫn cứ hằng đêm, hằng đêm gọi điện hỏi thăm sức khỏe và chúc bà lão ngủ ngon. Bà thấy có lỗi và đổi sim điện thoại.Lại phải:
“Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
Ta có thêm ngày nữa để yêu thương”
Các bạn ạ: là người ai cũng có một vài mối tình thoảng qua. Cũng có mối tình như định mệnh con người khiến cả cuộc đời gắn bó.
Câu chuyện trên thật hay khi các tình nhân đã tóc bạc (chẳng biết răng có lay hay chưa), dù sao thì cũng minh chứng cho một thời thơ ngây của mọi người. Càng đáng trân trọng hơn khi trên hết là sự bảo vệ hạnh phúc của bạn bè, chuyện tình cảm muôn thưở nhưng lớp trẻ ngày nay e là không có.
Cám ơn cô Đàm Thơ khi có nhã ý tâm sự cùng hội bạn trẻ U 60 đất bắc!
chúc cô luôn vui, khỏe cùng những hoài cảm trong sáng của cô!
Câu chuyện trên thật hay khi các tình nhân đã tóc bạc (chẳng biết răng có lay hay chưa), dù sao thì cũng minh chứng cho một thời thơ ngây của mọi người. Càng đáng trân trọng hơn khi trên hết là sự bảo vệ hạnh phúc của bạn bè, chuyện tình cảm muôn thưở nhưng lớp trẻ ngày nay e là không có.
Cám ơn cô Đàm Thơ khi có nhã ý tâm sự cùng hội bạn trẻ U 60 đất bắc!
chúc cô luôn vui, khỏe cùng những hoài cảm trong sáng của cô!
Ơ hờ , lấy bài Cô của Quế mà không xin phép cô nha . Thế nào các đại ca cũng bị viết kỉm đỉm cho mà coi .
Trả lờiXóaCháu hy vọng cũng có một anh gọi cho cháu như thế lúc đã hơi già già !!
Trả lờiXóaVT: khi đó gọi là: có ông lão gọi ĐT cho chứ nhỉ !
Xóa@Ráo: Thôi tiểu TQ tha cho "ông lão" TK5 đi, "hằng đêm, hằng đêm" bị từ chối đt cũng ... cú lém!
Trả lờiXóaCác bạn trẻ Quế bắt nẹt "ông lão tk5" quá xá.
Trả lờiXóaCứ tưởng đăng bài của tác giả mà đã được chính tác giả đồng ý rồi thì là xong, ai dè còn phải quay sang xin phép cả các Quế nữa ?
Phen này thì...Cú thật !
NHQ ơi!Tha cho Thắng k5 đi! từ ngày du ngoan sang sân Thắng cô cũng mún góp mặt bên í cho xôm.Có điều bên Thắng bài luôn nghiêm chỉnh và hoành tráng nên cô nghĩ mãi mới gửi nên Thắng đăng sau thôi.Thì ra tụi mình cũng rất chịu khó dạo chơi đó đây hỉ.
Trả lờiXóaCô ơi , thì ra là thế . Nói thật là lâu nay tụi con ... ức lém khi thấy các đại ca ấy được cô dẫn về đất Mũi , trong khi tụi con toàn nghe ké xem ké . Nay lại thấy lấy bài của cô đăng , con tưởng có dịp mách cô phạt các đại ca ấy chớ . Ai ngờ , hu hu .
XóaGiờ thì tính sao đây các Quế ?
XóaMún phạt kiểu gì cho ra Quế nào ?
May mà mình hổng phải là học sinh của các Ráo.
Ớ ờ , giờ thì Quế không méc cô nữa nhưng đại ca Tk5 phải thưởng cho Quế vì đã có thành tích phát động phong trào Còm .
Xóa@N.H.QUE:
XóaEm ui, chẳng việc gì phải cú,
Chẳng phải cô thiên vị các anh,
Chẳng qua là ông trời có mắt.
Ở "hiền khô", ắt phải gặp "lành".
Chưa biết em "mồm ngang, mũi dọc"?
Nhưng đã là trò của cô Thơ,
Chắc em cũng đáng yêu lắm lắm,
Và tâm hồn phải rất là ...Thơ.
Nếu "hữu duyên" sẽ "năng tương ngộ".
Em cứ về Cà Mau thăm cô,
Rồi cô lại đưa ra Đất Mũi,
Có đi không, lần tới, anh chờ?
Hình như TK5 rất thích được Quế phạt?
Xóaanh QV không biết chuyện mấy năm trước, tụi Quế bảo tôi là trẻ con, được trường và GĐ ưu ái chăm sóc, cứ đến hè là được đón về nhà chơi thỏa thích.
XóaHọ đâu biết có mùa hè tôi thui thủi một mình trên rừng Đại Từ, TN, bởi mẹ bận công tác, bố đi B, có mà về ở một mình, thà không về còn hơn.
Còn cái cô NHQ đó, may mà cô ấy đã vào nam, đỡ cho dân Từ Liêm, HN bao nhiêu là lúa non khỏi bị trộm đấy.
@Anh QV : Quế muốn trả lời anh QV lâu lắm rồi , ngặt nỗi anh hỏi bằng thơ thì cũng phải trả lời bằng thơ, mà thơ Quế thì thôi rồi ( đến giờ em vẫn còn rùng mình khi nhớ lại hồi bên Quế bị bắt làm báo tường ). May sao nhớ lại Quế con khi cấp 1 cũng học làm thơ gieo vần , đại loại vần ông thì thơ nó có câu : em chui xuống cống . Quế làm theo trường phái của nó thì được bài thơ như thế này :Đã là học trò cô Thơ / Gái trai đều đẹp như mơ /Đành hanh cho đến bây giờ /Chịu được thì anh hãy chờ .
XóaHi hi , động đất sóng thần có xảy ra trên blog này thì em không chịu trách nhiệm đâu đấy .
@Anh QV : Quế muốn trả lời anh QV lâu lắm rồi , ngặt nỗi anh hỏi bằng thơ thì cũng phải trả lời bằng thơ, mà thơ Quế thì thôi rồi ( đến giờ em vẫn còn rùng mình khi nhớ lại hồi bên Quế bị bắt làm báo tường ). May sao nhớ lại Quế con khi cấp 1 cũng học làm thơ gieo vần , đại loại vần ông thì thơ nó có câu : em chui xuống cống . Quế làm theo trường phái của nó thì được bài thơ như thế này :Đã là học trò cô Thơ / Gái trai đều đẹp như mơ /Đành hanh cho đến bây giờ /Chịu được thì anh hãy chờ .
XóaHi hi , động đất sóng thần có xảy ra trên blog này thì em không chịu trách nhiệm đâu đấy .
@QNH: động đất chả thấy đâu, văn thơ lai láng đậm chữ Ơ.
XóaCô dùng từ sai rùi cô ui. Phải là "có tội" thì mới là "tha" chứ? Thắng nó làm theo "lệnh" của cô mà. Nhân chứng, vật chứng có đủ cả.
Trả lờiXóa@ThắngK5: Onng chả hiểu VT gí cả. Nó thích được một anh gọi điện chứ ko thích ông lã. Vì nó chỉ sẽ "cao tuổi" chứ chẳng "già" được đâu. Thời buổi này khối phi công trẻ lá MB BG.
Chú QV nói cháu không già được đâu thì làm sao cháu trở thành MBBG được ! Xin thề với chú là 20 năm nữa cháu vẫn yêu người già chứ không bao giờ phi công phi keo nào cả ! Mà người đó lúc ấy có già mấy cháu vẫn gọi là Anh !
Xóa(Khác với cô Thơ nhé!)
@TK5: "Mún phạt kiểu gì cho ra Quế nào ?" Hic, có mỗi món nợ phở bò KOBE với lại Kem TT mà đại ca trả đã xong mô nà?
Trả lờiXóaQMF: trí nhớ tốt quuas và cũng dai quá.
Trả lờiXóaKhông dám nói món phở bò Kobe vì là món lừa đảo, do là bò kobe ở Nhật có được nhập khẩu về VN đâu, nên khi có lệnh kiểm tra giấy phép, nhà hàng mang tên "Vườn thủ đô" bèn hạ ngay biển, giờ thì đố lại QMF: phở đó ở đâu để cùng đi ăn liền.
Kem TT thì ăn vô tư mà, nhưng có ai chịu đi ăn đâu, bởi toàn chu du ở Italya, tây ban nha, anh, Úc, mà không thèm trụ lại HN thì trách ai đây ?
Quế hiểu sai từ phạt rồi, ở đây là phạt các Quế đã nêu sai vấn đề, cần bị phạt, không phải tôi đâu nhé.
Chú Tk5 ơi. Nếu cô Quế không thèm trụ lại HN ăn kem tràng tiền thì chú chiêu đãi K9 bọn cháu đi. Rồi cháu sẽ tả lại cho cô Quế biết là ok mà !
Trả lờiXóa@VT: chú đố cháu bằng mọi cách mời được cô QMF ra HN ăn kem đấy, hẹn ngày cuối tuần nhé. (Ngày thứ 7, 7/9/2013)
XóaDễ không à chú Tk5. Trước tiên, cháu sẽ hỏi cô Quế có muốn ra HN ăn kem TT cùng với chú cháu mình không ? Tiếp theo là cô có muốn chú Tk5 book vé máy bay giùm không ? Nữa là nếu nhà chú Tk5 còn phòng trống cô có đến ở đó vài ngày không ?... Nếu cô Quế trả lời "CÓ" là cháu giải được đố của chú rồi đấy !
Xóa@VT: OK ! nhưng chỉ cuối tuần này thôi nha, bằng mọi giá.
XóaVT ui, cô cô đã nói rồi, "đại ca ni chạy làng rất điệu nghệ", VT sang trang trường Bé thì biết, hic
Xóa@VT: Viên đá nhỏ ni được lắm! Đại ca ni của các cô cô Quế chạy làng rất điệu nghệ, lại còn hô hoán "dai quá"! Hic, trải qua 2 năm mắc nợ, khi thông tin bò kobe bị dổm tung ra, chú í mừng thôi rồi, tưởng thoát giống như khi Nhật đảo chính thì tù chính trị Pháp được thoát ké vậy! Chắc là chú í đang ước ao cái kem TT kia cũng sập tiệm quách luôn đi, cho bọn Quế đòi dai như đỉa biết mặt choa! Nhưng nợ thì có sổ sách, thể chế có thay đổi thì luật lục lâm hãy còn! "Nợ xấu" mà giờ báo chí hay nói tới có giống zụ này không hèo?
Trả lờiXóa@TK5: Đại ca ngon ha? Sang Nhật bổn!
QMF: OK liền.
Trả lờiXóaQMF đi chạy ngay cái thủ tục sang Nhật bổn đi.
Hội K9 chuẩn bị có mặt tại kem TT nhé, mà có muốn tham gia cả vụ KoBe thì mau nộp căn cước cho cô QMF làm luôn, khỏi lỡ chuyến.
Mới ăn kem TT hôm rồi giờ lại nhớ.Lúc nào đi gọi cô với Q.MF nhe.
Trả lờiXóa@Đàm Thị Ngọc Thơ: Cô ơi, trò TK5 nớ của cô mà tin được sao? Quế tụi em nhặt dày kinh nghiệm rùi! Hic, kiếm lấy vài đại ca Trỗi như ri mà nhờ!
XóaÔI! QMF: phen này thì chạy mất dép nhé.
Trả lờiXóaĐại ca Tk5 có chạy mất dép thì vưỡn phải trả nợ cho Quế trước đã , giày dép sắm sau .
Trả lờiXóaMấy tháng trước, trong bài "Hương Hoa" có một câu đầu trong bài hát với tựa đề chạy trốn, như sau:"Em phải về thôi, xa blogk5 thôi....."
Trả lờiXóaKhi đó không biết tác giả đi giầy, dép, hay vội quá mà đi chân đất nhỉ !
@Đại ca Tk5: Quế về Nam năm 75 , đến 2007 mới ra lại Hà Nội . Về thăm lại chốn xưa , tìm đỏ con mắt cũng chẳng thấy một ruộng lúa nào dù nhỏ như manh chiếu . Quế tưởng lạc đường chứ . Hu hu
XóaNHQ: ruộng lúa thì vẫn còn nhiều, nhưng nông dân ở HN thì họ khôn lên nhiều lắm, do vậy khi hay tin Quế ra thăm, họ ngụy trang ruộng lúa hết cho khỏi bị ngắt bớt lúa non làm cốm, vậy thôi mà.
XóaLần sau ra, Quế phải đột ngột giống như QMF thì họ mới không kịp trở tay.
@Ráo: "đột ngột" như MF mà chưa bao giờ "túm" được đại ca TK5 nữa là...
XóaCông nhận người ở ngoải nguỵ trang tài thật . Hồi chiến tranh thì nhà cửa nhìn như rừng còn bây giở rừng lúa nhìn như biệt thự vậy đó . Đừng mong mà tuốt trộm lúa non nữa NH ui ( câu này lf Quế ngửa cổ lên giời tự thán !!! )
Trả lờiXóaRuộng lúa HN ôi ! Vừa lên chức mẹ chồng, đang sung sướng bên đống đồ xính lễ, vậy mà vẫn mơ một ngày tuốt lúa non.
Trả lờiXóa@ đại ca Tk5 :Nhà gái tùy nhà trai muốn đưa sính lễ gì cũng được , chỉ xin quả bánh cốm HN .Nhà gái đâu biết đó là vấn đề cực kỳ nan giải vì ruộng lúa HN còn đâu . May quá , cuối cùng quả bánh cốm nặng 20 kg cũng đã có , mẹ chồng cười hơn trúng độc đắc . Khi chia quà , ai ăn cũng khen ngon . Chỉ có Quế thầm nghĩ : không biết họ lấy cốm ở đâu ra mà làm bánh thế ???
Trả lờiXóa