Kính gửi anh chị em
Cảm ơn anh Quang Trung đã đăng bài thơ của mình hoạ bài của bác Hoàng Giang.
Bài thơ của bác Hoàng Giang rất hay, đầy ý tưởng nhưng khó nắm bắt; nhiều cảm xúc, "Cuộc đời vẫn đẹp sao"; Như có hơi men, cũng có thể là men tình.
Ta cứ theo dòng suy tư của anh TK5, ta cứ tưởng tượng bác Hoàng Giang vừa "tít cung thang" với anh em như Việt Dũng K5 chẳng hạn, và về nhà.
Mình bỏ 2 buổi ra đầu ngõ ngắm quán nhậu và tưởng tượng xem bác Hoàng Giang nhà ta thế nào? Đường xá tự nhiên gập ghềnh và xa hơn, bác đi cả 2 bên vỉa hè một cách oai hùng:
Bước thấp, bước cao
Hè phố
Đường đi lởm khởm
Lung lay
Ấy là bác ấy tự nhiên thấy con đường Hà nội lồi lõm đầy vỉa hè, đôi lúc thấy một cây cổ thụ thằng nào dám bỗng dưng trồng giữa đường. Bậy quá.
"Chân ta bước lòng lâng lâng" thế nào mà bác thẳng tiến vào quán rượu chứ không về nhà. "Ê phục vụ, Thêm một cút".
Hồn thơ lai láng và bác Hoàng Giang thấy quả ớt đỏ như đôi môi ai? Hàng cây là tình nhân, mỗi giọt sương, mỗi chiếc lá chan chứa cảm xúc.
Nhưng phải về, có thể là vợ gọi, có thể là quán đóng cửa, cũng có thể là sự bừng tỉnh, "thời gian ơi hãy ngừng trôi," nhưng là để bác thêm một ly nữa
Về thôi, chân bác muốn bay ngay về nhà, nhưng đầu nặng chĩu. Trời thì thấp nên bác phải cúi xuống để tránh.
Bác Hoàng Giang thân mến, đấy là sự tưởng tượng của em, dò theo mạch thơ của bác thế nào lại ra mấy vần thơ, hơi trúc trắc, say quá, giống như thấy con đường cứ bồng bềnh trong Tiêu dao.
Cảm ơn bác, nhưng em thôi. Dễ say lắm,
Mời anh chị em đọc lại
CHỚM THU
Tặng bác Hoàng Giang
Bước thấp, bước cao,
Hè phố.
Đường đi lởm khởm,
Lung lay
Rượu cứ dâng tràn men đắng,
Ngắm bác Hoàng Giang - tây tây.
Yêu yêu - từng chiếc lá rụng,
Đê mê - mỗi giọt sương dày,
Bạn bè - hàng cây hoa sữa,
Môi hồng - như ớt chín cây.
Quán rượu nằm trong ngõ vắng,
Lả lơi những chén rượu đầy,
Thời gian ơi - hãy ngừng trôi,
Thêm một ly này nữa.
Trời xuống thấp,
Chân muốn bay.
Ôi!
Thế gian vào Thu!
Chỉ,
Riêng mình ta Say.
Hà nội, đầu Thu 2013
Nghe cũng khá giống bác HG đấy. Thiếu bài hát gì mà khí thế lắm, không lả lướt sương gió như thơ đâu :-)
Trả lờiXóaPhục tài bác HG quá khi mà bác dùng đôi chân điều khiển mùa thu.
Trả lờiXóa
Trả lờiXóaTK5 : chàng nói còn thiếu một " chân " nữa , đó là CHÂN TÌNH !
Trả lờiXóaQV.T : thật hay khi đọc thơ họa của bạn . Tôi cũng không thể viết hay đến thế đâu ! Dẫu vậy vẫn xin phép biên tập lại và thêm - bớt vài từ :
Chớm thu
Tặng pác Hoàng Giang
Bước thấp , bước cao
Hè phố
Đường đi lởm khởm,
Lung lay
Rượu cứ dâng tràn men đắng,
Ngắm bác Hoàng Giang - tây tây .
Yêu yêu - từng chiếc lá rụng,
Đê mê - mỗi giọt sương dày,
Bạn bè – hàng cây hoa sữa,
Môi hồng – phải ớt chín cây.
Quán rượu nằm trong ngõ vắng,
Lả lơi những chén rượu đầy,
Thời gian ơi - hãy trầm lắng ,
Thêm một ly này để ... say .
Trời xuống thấp,
Chân muốn bay .
Ôi ! Thế gian vào Thu đây này !
Chỉ riêng mình ta ngất ngây ...
Say người .
Hà nội , 18 / 8 / 2013
TRẦN QUỐC VIỆT
( HG đã chỉnh lý ! ) QV xem có được không ?!
Bác HG ơi: Câu "phải ớt chín cây" nên vẫn là "như" thì hay hơn.
XóaThơ này rất giống thơ NÀY
XóaCớ sao lại chối, để 'tai bay' cho người.
Hoàng Giang ở giữa ngồi cười
Để " một mất, chín mười nghi nghi"
Rằng " thơ tán gái" câu gì?
Mà đau lòng rượu, say gì mà say?
He he! chỉ một câu này
Ta say, ta cứ bay lên mây tam kềnh!!! :))
Bài thơ rất hay!
Trả lờiXóa