Thứ Bảy, 24 tháng 8, 2013

...Con đò ấy đã vội vã tan vào lòng biển cả

năm  xưa mũi súng cài hoa
trở về 
thơ 
vẫn không xa tâm tình.
Nhớ Lê Minh

Có một chiến binh, 
bốn mươi năm sau hòa bình vẫn chưa ra khỏi cuộc chiến
có một người lính
vẫn âm thầm "gặm nhấm" quá khứ đau thương

Những câu chuyện chiến tranh vẫn lan man
đều đều trong từng trang viết kéo dài qua năm tháng, người lính ấy trải tâm tư, buồn, vui với những chiến dịch mơ, mơ từ phía sau  bàn giấy, máu xương chiến sỹ vẫn từng ngày tan nát, và tuôn chảy, hòa vào lòng đất dưới chân thành cổ.
Tận cùng trong trái tim anh là những đêm trắng miệt mài, ưu tư, trăn trở
về những trận chiến ngắn, dài

bom đạn, gian lao
những viên đạn vô tri rạch nát không gian
những khuôn mặt người man dại,
thét gào
lao vào nhau
từ hai đầu chiến tuyến,
những câu chuyện
người Việt bắn vào người Việt
chưa bao giờ nhạt phai
trong ký ức người lính ấy.
cùng với những thi thể đồng đội -  nát bấy
vì bom đạn của ngoại bang.
Họ vẫn rất mực trung kiên, lầm lũi vào cõi chết không một lời kêu than, cho màu máu, đỏ, rực, và những ngôi sao vàng lấp lánh trên lá cờ Tổ quốc
Thấm đẫm trong những topic của Lê Minh, là tình thương đồng đội, là đêm hôm vượt lộ, công đồn, băng đường luồn sâu, nằm hầm chui đất, những câu chuyện rất thật, bởi đơn giản là Lê Minh kể chuyện của chính mình và đồng đội, gan góc bám trụ từng mét chiến hào, những chiến công âm thầm mà to lớn biết bao, của những người lính trinh sát tinh khôn, góp sức nhỏ vào chiến công chung làm nên chiến thắng.
sau những chiến công thầm lặng
bút nghiên xưa lại cần mẫn dùi mài, đem kiến thức chuyển giao cho lũ trẻ, để chúng vươn lên làm người xây đất nước tự do,
Đã được nghỉ ngơi chưa Lê Minh? mà con đò đã vội vã tan vào lòng biển cả
Ôi ! Lê Minh!
thôi, đi nhé, hãy trở về với đồng đội, dưới đó cũng có dòng Thạch Hãn trong xanh nhuốm đỏ màu máu lính, nếu có qua Tích Tường để về Như Lệ, hãy tìm xem có linh hồn đồng đội nào còn vương bến Nham biều, chiều Quảng trị nhớ lắng nghe câu hò nhặt khoan bên Bến Đá, đừng nhớ quá Cổ thành, xương thịt xưa đã tan vào khói bụi trời xanh, chỉ còn lại dăm sợi khói tàn có đủ cho hương hồn lính bay về thiên giới?

Chiều nay say giữa lòng Hà nội
mưa rả rích ngoài trời
nhạt nhòa thu bước vội qua khoảng tâm linh chới với buồn vui
đồng đội mất dần
bạn bè tiếp nối
giã từ nhiễu nhương về với vĩnh hằng
ta một mình 
buồn với
sao
trăng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Đọc kỹ trước khi comment
Bạn Trỗi là những người chính trực, vì vậy bạn cần dùng chính danh để viết nhận xét. Bạn có thể click vào tiêu đề bài viết để xem toàn bài, ô cửa sổ cuối bài là nơi để bạn viết nhận xét của mình. nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa.
Các bạn có thể chèn Ảnh hoặc video clip trực tiếp vào Phần nhận xét bằng cách copy URL ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment