Kính gửi anh chị em
bạn Trỗi
Cái bài thơ Chúc Tết Ất Mùi mình gửi
cho nhiều bạn bè không phải nhóm Bantroi, bạn bè cũng thích nhưng đôi chỗ cũng
khó hiểu, ví như NNN hay CCC. Chẳng dấu dốt làm gì, mình hứa sẽ hỏi lại anh em
rồi trả lời sau. Cụ Hữu Thành đe: Chúng nó thù mày lắm.
Gặp lại anh em bạn
bè, thằng bạn nối khố của mình, cục tính nhưng thật thà như đếm, hỏi nhóm NNN
là gì? Hắn nói: "Lòng
Lợn Luộc". - NNN cơ mà? Hắn bảo:
Ngu thế, LLL thì ra cái gì?
- Thế còn CCC?
Ôi giời, miềng nghe
hắn giải thích mà choáng, đã thấy "chân Nam đá chân Chiêu" như say
rượu.
Bác Xuân Dũng K9 – bạn
bác Quang Việt K2 - nhà thơ tay ngang, thủng thẳng:
- “Ta đây cái gì
cũng biết
Chỉ không biết mình
là ai”
Đúng quá, chỉ không
biết mình là ai mới bị chê là ngu. Bác ấy có bài thơ về say rượu rất hay mà
mình học mãi không thuộc, uống xong cốc Cafe chỉ nhớ mang máng được 2 câu đầu,
còn quên tiệt. Phải nhờ bác Việt Thắng K4 chép lại:
- "Ta hỏi rượu
rằng: ta là ai
Rượu bảo ta rằng:
mi là chai
Rượu uống phải ta
say be bét
Không biết thằng
kia tròn hay dài."
Hoá ra tác giả rất
tỉnh, chỉ quan sát ông bạn nhậu thôi, còn biết cả mình lẫn rượu, còn biết cả
chai tròn hay vuông... thì tỉnh lắm. Mình nghĩ cái anh say rượu là không còn
biết trời đất gì mới sướng, như cái bận:
"Bước thấp,
bước cao,
Hè phố.
Đường đi ... lởm khởm
Lung lay...."
bước cao,
Hè phố.
Đường đi ... lởm khởm
Lung lay...."
Trong bài "Chớm thu - tặng bác
Hoàng Giang". Đã say thì hè phố, vỉa ba toa, lề đường, thậm
chí cả cây cổ thụ....có nhằm nhò gì, cứ là húc vào tất.
"Ta hỏi rượu rằng ta là ai?" Cái bác
Xuân Dũng hóm thật, cứ như thách đấu trên võ đài. Mà "rượu bảo ta rằng mi là chai" thì đúng là say thật rồi,
nhưng ông cụ thì tỉnh lắm. Say thật chỉ khi nào các cụ đã điểm tâm xong một
can... Khi đã say rượu thì thật lạ, cái anh chàng hỏi chai rượu đã là
buồn cười, nghe chai rượu trả lời thì còn buồn cười hơn.
Lúc đó... Nghe
nói ....ông bạn nối khố của mình ngồi trên tàu hoả vào Đà Nẵng mơ mộng thế nào bỗng
cảm thấy mình đang vượt Đại Dương, chân cẳng nhẹ bỗng, bước đi bồng bềnh; Lúc
đó ....nghe nói ....có cụ trở về thời 16 tuổi vượt cả ngàn cây số để thăm NGƯỜI
TRONG MỘNG; Rồi lúc đó .....nghe nói ....nhà thơ Bán Trời bỗng nhiên được cả
hai NGƯỜI TÌNH TRONG MỘNG ra thăm nhà khiến nhà thơ bỏ chạy thục mạng, cứ tưởng
trời sập hôm ấy. Nghe nói... có lẽ say nhất là cụ cứ quần đùi, áo may ô
chạy 7 vòng quanh bờ hồ Hoàn Kiếm từ 4 giờ sáng hôm Mồng Một Tết, báo hại mấy anh
Công an phường đuổi theo, chắc sợ cụ nhảy xuống hồ.
Cuộc đời đẹp như
những bài thơ ấy của anh chị em bạn Trỗi vẫn đầy xúc động, cứ như cảnh THIÊN LÝ
TẦM DUYÊN khi xưa vậy.
Thật là
"Hữu duyên
thiên lý năng tương ngộ
Vô duyên đối diện
bất tương phùng" .
Các cụ từ xưa ý vị
thật, say rượu lại nói thành rượu say, hay là rượu say thật.
Xin mời anh chị em
mình thưởng thức với Tết.
RƯỢU SAY
"Hỏi rượu: Ta là ai?
Rượu bảo: Ta là .... chai!
Chai ôm rượu say khướt
Rượu hay ta thế này?
Chỉ có rượu mới biết
Bụng rộng đến cỡ nào
Hết can rồi lại hũ
Không biết rượu đi đâu?
Giống như cái hũ chìm
Ta uống hay rượu uống
Cả hai cùng thi đấu
Thằng nào .... sợ thằng nào?"
Mới tối hôm qua thôi
Bạn miềng vào múc rượu
Lẫm chẫm sờ soạng sao
Lăn tòm vào chum rượu
Cả đêm dài lẩm bẩm
- "Ta hay chum thế này?
Cứ uống, cứ uống mãi
Rượu say hay ta đây?"
"Hỏi rượu: Ta là ai?
Rượu bảo: Ta là .... chai!
Chai ôm rượu say khướt
Rượu hay ta thế này?
Chỉ có rượu mới biết
Bụng rộng đến cỡ nào
Hết can rồi lại hũ
Không biết rượu đi đâu?
Giống như cái hũ chìm
Ta uống hay rượu uống
Cả hai cùng thi đấu
Thằng nào .... sợ thằng nào?"
Mới tối hôm qua thôi
Bạn miềng vào múc rượu
Lẫm chẫm sờ soạng sao
Lăn tòm vào chum rượu
Cả đêm dài lẩm bẩm
- "Ta hay chum thế này?
Cứ uống, cứ uống mãi
Rượu say hay ta đây?"
Có ông bạn
hỏi riêng mình, Tết rồi có thằng nào nhảy vào chum rượu thế? Chịu, khó nói lắm,
rồi nó thù mình thì....khốn.
Bác Hoàng
Giang kính mến, nếu có động chạm tí ti thì bác thông cảm nhé. Nghe thơ mà say quá. Em xin kiếu các cụ... Rượu say đi chầm chậm thôi.
Chết, nói bạn thù nghe nghiêm trọng quá. Nhắc nhở đừng trêu bạn mà bị cáu thôi. Hoả phát không phải củi cũng phải rơm, nguy hiểm.
Trả lờiXóaHạnh phúc thay những người thưởng thức được cái hay, cái ngon của rượu. Mình thì thấy uống rượu như bị tra tấn, chẳng thưởng thức được tẹo nào. Thật bất hạnh.
Trả lờiXóaBác Quang Việt là sướng nhất
Trả lờiXóaChẳng biết say rượu bao giờ
Hoan hô A trưởng qúa giỏi
Cả nhà cứ đẹp như thơ
Cái nhà thơ QcV này nói 02" người tình trong mộng" ra thăm ai, ai chạy hả ? đúng là say rượu.
Trả lờiXóa