Kính gửi anh chị em Bạn Trỗi
Năm Mùi thật lạ, ứng với Văn học và tài năng thiên bẩm, nhưng cũng ứng với
hành vi Dê Cụ, “thả dê vào Vườn Thơ”
Kính gửi anh chị em bài phú về Xuân, mong các cụ an lành và sức khỏe:
CHÚC TẾT ẤT MÙI.
Anh chị em mình:
Anh chị em mình:
Năm Ngựa đang qua,
mong các cụ đừng phi như Ngựa...
Tết Dê vừa
tới, mọi gia đình hãy thủng thẳng như Dê.....
Mong rằng:
Lấy an lành làm tiêu chí đầu tiên, chớ
lấy "TÂY PHƯƠNG CỰC LẠC" làm trọng.
Bè bạn bốn cõi mong đợi, chén cơm nhạt,
miếng bánh chưng còn quý hơn vàng.
"Sớm tối vỗ bụng rau bình bịch, người
quân tử ăn chẳng cầu no,
Đêm năm canh nằm ngáy pho pho, thủa thái
bình cửa thường bỏ ngỏ"...(NGUYỄN CÔNG TRỨ).
Thế mà:
Lúc lên PHÂY (Facebook) khi
vào LỐC (blog), câu vui đùa quên
cả tuổi đã già.
Thoảng "THẰNG NỌ", bận
"CON KIA", sáu mươi hơn cứ như mười tám tuổi.
Đám "NHÀ THƠ" lo
"NHÀ CHÁY", dòng thơ toàn mấy cảnh YÊU YÊU (Yêu=cái eo
lưng)
Bạn "Y CỤ" (các cụ hay
ốm đau coi như được dùng làm dụng cụ y tế) chúc mừng nhau, cứ
gặp là "CÃI CHÀY, CÃI CỐI".
Nguyên do:
Về già hay bực bội, cóc cần ai nên mở hội
"TÝ TEO":
- Chân cột cờ lập quán" C...C...C....(Q3C)
-
Gò Đống Đa ghi danh "Nờ...nờ...n..."(NNN)
Khổ nỗi:
Con rủ nhau ra riêng cả, vợ chồng già
bỗng trở thành son.
Cháu nội ngoại có lúc về đầy nhà, nhà ông
tướng hoá ra nhà trẻ.
"MỖI CÂY MỖI HOA",
đến khi ra trái.
"MỖI NHÀ MỖI CẢNH",
càng ngẫm càng vui.
Cho nên:
Bực mình mà làm gì, cơn hoả bốc khéo “ĐI
VĂN ĐIỂN"sớm
Ghét nhau lại càng khốn, "TUỒNG
MỘT MÌNH" tự diễn khó coi.
Kết:
Mong năm nay các cụ chỉ vui thôi
Giữ
sức chút giành cho con, cho cháu.
Đừng
cụ nào phải đeo kính quấy cháo, mang tiếng "CHA
GIÀ CON CỌC" khổ thân đời.
Món
lẩu dê thì thật tuyệt vời, nhưng chỉ tốt khi còn trên bàn nhậu.
Ừ
thì Xuân, ta cũng vào Xuân, Xuân cứ mãi cho đời tươi bất tận.
Ờ
đã Tết, nhà nhà đón Tết, anh em mình cứ gặp là vui.
A lạ thật có tay thơ uyên bác
Trả lờiXóaBất ngờ thay tay ấy chúc bạn bè
Chén rượu đầu năm mới nhấp đã say
May còn biết đọc bài này trước khi uống.