Ta “hữu duyên”, bạn hiền ơi, có phải?
Mà gió mưa, mình vẫn đến cùng nhau.
Gặp lần đầu, nhưng thân thiết từ lâu,
Qua những vần thơ – nhịp cầu thân ái.
Ngoại lục tuần, nhưng đời còn phơi phới,
“So với ông Bành vẫn thiếu niên”.
Dù tuổi nào cũng vẫn “tuổi thần tiên”,
Khi trái tim còn biết yêu tha thiết.
Đời có thêm những bạn hiền thân thiết,
Là đời thêm hạnh phúc biết bao nhiêu.
Chỉ cần vào “Bạn Trỗi” gặp nhau,
Là ta thấy cuộc đời này thật đẹp.
Gửi bạn hiền mấy vần thơ vụng ghép.
Nếu “hữu duyên”, lại “tương ngộ” cùng nhau,
Cả kiếp này, và cả những kiếp sau,
Dù xa cách muôn dặm trường “thiên lý”.
Tuổi già, vui thú điền viên
Trả lờiXóaDưỡng tâm, dưỡng sức là tiên giữa trời.
Anh vui chăm chút tình đời
Giúp con bè bạn như người quen thân
Tôi vui với cảnh trời Xuân
Thong dong nhàn hạ, bước chân phiêu bồng
Giúp người tìm lại con, chồng
Bơ vơ góc núi, đáy sông chưa về
Lại cùng có một đam mê
Với Thơ với nhạc, tình quê dâng đầy.
Ý thơ có một chút này
Bạn bè vui vẻ, như say nghĩa tình.
Trời mùa Đông chẳng trong xanh,
XóaGió lùa, mưa rét, lạnh mình, lạnh ta.
Ấm lòng đọc những vần thơ,
Tưởng như tri kỷ, dẫu vừa mới quen.
Thổi bùng ngọn lửa mới nhen,
Để tình bạn Trỗi nóng men, say nồng,
Để luôn ấm áp trong lòng,
Để thơ tuôn chảy theo dòng tâm tư,
Để về được với ngày xưa,
Để...Bao nhiêu "để", thôi chờ lần sau
Nôm na con chữ trao nhau,
Mong sao cứ mãi "lần đầu", đắm say.
Mọi người đăng thơ, dán ảnh trông cứ như Thơ đời nhà Đường ấy nhỉ! hay phết, càng hay hơn khi thơ ở trang này chẳng có tranh luận kiểu mổ trâu mổ bò, cũng bởi tại các bạn đọc thơ nhưng chẳng muốn nói mình đã đọc, đã xem.
Trả lờiXóaTranh cổ tứ bình đấy anh Tk5, chỉ còn lại nhị bình, đẹp phết!
Trả lờiXóaThôi mà đừng làm chúng tôi xấu hổ, của nhà trồng được, đọc cho vui thôi.