Chương trình nghệ sỹ Hồng Ngát trình bày bài thơ "VỘI VÀNG" của cố thi sỹ Xuân Diệu trên VOV chưa cập nhật, mời các bạn tạm đọc bài thơ của ông, chúng ta sẽ cùng tìm chương trình này sau nhé. Ra giêng, đọc một bài thơ tình của Xuân Diệu cũng là một thú chơi tao nhã vậy!
Xuân Diệu
Tôi muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt mất;
Tôi muốn buộc gió lại
Cho hương đừng bay đi.
Của ong bướm này đây tuần tháng mật;
Này đây hoa của đồng nội xanh rì;
Này đây lá của cành tơ phơ phất;
Của yến anh này đây khúc tình si;
Và này đây ánh sáng chớp hàng mi,
Mỗi buổi sớm thần Vui hằng gõ cửa;
Tháng giêng ngon như một cặp môi gần;
Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa:
Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân.
Xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua,
Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già,
Mà xuân hết nghĩa là tôi cũng mất.
Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật,
Không cho dài thời trẻ của nhân gian;
Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn,
Nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại.
Còn trời đất nhưng chẳng còn tôi mãi,
Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời;
Mùi tháng, năm đều rớm vị chia phôi
Khắp sông núi vẫn than thầm tiễn biệt.
Con gió xinh thì thào trong lá biếc,
Phải chăng hờn vì nỗi phải bay đi?
Chim rộn ràng chợt tắt tiếng reo thi,
Phải chăng sợ độ phai tàn sắp sửa?
Chẳng bao giờ, ôi ! chẳng bao giờ nữa...
Mau đi thôi! mùa chưa ngả chiều hôm,
Ta muốn ôm
Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn;
Ta muốn riết mây đưa và gió lượn,
Ta muốn say cánh bướm với tình yêu,
Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều
Và non nước, và cây, và cỏ rạng,
Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng,
Cho no nê thanh sắc của thời tươi;
- Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!
(Rút từ tập Thơ Thơ, 1938)
Cho màu đừng nhạt mất;
Tôi muốn buộc gió lại
Cho hương đừng bay đi.
Của ong bướm này đây tuần tháng mật;
Này đây hoa của đồng nội xanh rì;
Này đây lá của cành tơ phơ phất;
Của yến anh này đây khúc tình si;
Và này đây ánh sáng chớp hàng mi,
Mỗi buổi sớm thần Vui hằng gõ cửa;
Tháng giêng ngon như một cặp môi gần;
Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa:
Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân.
Xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua,
Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già,
Mà xuân hết nghĩa là tôi cũng mất.
Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật,
Không cho dài thời trẻ của nhân gian;
Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn,
Nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại.
Còn trời đất nhưng chẳng còn tôi mãi,
Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời;
Mùi tháng, năm đều rớm vị chia phôi
Khắp sông núi vẫn than thầm tiễn biệt.
Con gió xinh thì thào trong lá biếc,
Phải chăng hờn vì nỗi phải bay đi?
Chim rộn ràng chợt tắt tiếng reo thi,
Phải chăng sợ độ phai tàn sắp sửa?
Chẳng bao giờ, ôi ! chẳng bao giờ nữa...
Mau đi thôi! mùa chưa ngả chiều hôm,
Ta muốn ôm
Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn;
Ta muốn riết mây đưa và gió lượn,
Ta muốn say cánh bướm với tình yêu,
Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều
Và non nước, và cây, và cỏ rạng,
Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng,
Cho no nê thanh sắc của thời tươi;
- Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!
(Rút từ tập Thơ Thơ, 1938)
Xuân Diệu nhà thơ của ngôn từ.
Trả lờiXóaDS
Bạn Q.Trung ! Bạm thật là người có tâm hồn thi sĩ. Bài thơ " Vội vàng " của Xuân Diệu - ông hoàng của thơ tình - đã đi suốt cuộc đời mình đấy ! Hồi mình còn trẻ, bài thơ này đã bị suy diễn là cổ vũ cho lối sống gấp nên bọn mình phải chép và chuyền tay nhau đọc đấy ! Ngày nay, bài thơ này có một vị trí xứng đáng trong thi đàn của VN.
Trả lờiXóaThực ra tôi nghĩ anh em ta đều có chút hồn thơ tận sâu trong đáy lòng. Cũng có người say mê nhưng cũng có người chỉ thinh thích! tôi ở giữa hai thái cực đó và khi hứng lên cũng tập tọe vài ba câu, chỉ không ngờ rằng TP là Fan ruột của Xuân Diệu, vậy chắc hẳn bạn cũng đã làm thơ, nếu tiện thì cho chúng tôi được biết tài của TP với nhé!
Trả lờiXóaNếu tôi có quyền thì sẽ cho phổ biến bài này càng nhanh càng rộng, càng tốt. Càng gấp là sức chiến đấu càng cao.
Trả lờiXóa"Hỡi xuân hồng ta muốn cắn vào ngươi!".
Trả lờiXóaNgười nào đó bảo ông đã để lại dấu răng trên trái táo thời gian.
Cák pák cho lun bài gì có câu "Nhanh với chứ, vội vàng lên với chứ" lên đi, cho nó LIÊN KHÚC.
Trả lờiXóaBắc Hải ơi ! Khi bạn không còn học ở trường Đại học Quân y nữa, nhà trường có tổ chức buổi bình thơ - ngâm thơ do cố nhà thơ Xuân Diệu và các nghệ sĩ ngâm thơ thế hệ vàng thực hiện. Lúc ấy, có ý kiến hỏi nhà thơ đã già chưa ? Xuân Diệu đã ứng khẩu thành thơ ngay lập tức:
Trả lờiXóaGià sao cho được mà già
Nỗi yêu muôn thưở ai mà nói cho
Biển đời ai lấy dây đo
Núi cao ai đấp mà cho tớ già
Thật là tài tình !
Tôi dốt thơ, và không thể nói là người yêu thơ, lúc còn học phô thông, thầy dạy nói về các giai đoạn làn thơ của nhà thơ Xuân Diệu . cái giai đoạn mà thầy nói cho tới giờ tôi vẫn nhớ" Giai đoạn thơ tắc tị",Viện dẫn một câu trong bài thơ nào đó mà tôi cũng không biết: "Đáy đĩa mùa đi nhịp Hải Hà".
Trả lờiXóaThầy phân tích rõ ràng là tắc tị, vì chẳng nói lên được gì, riêng tôi rất thắc mắc về điều đó. Tôi nghĩ ông nhà thơ nói rất rất rõ và hình ảnh đấy chứ,chỉ tại người ta cố tình không hiểu mà thôi.
Cac bạn có nhớ câu này không? Ông nhà thơ mô tả tiến trình bốn mùa rất hình ảnh,rất tài tình và siêu thực. Đó là cứ nhìn cái đĩa bày hoa quả sẽ biết mùa tiếp mùa, đó là nhịp hải hà...
DS
Dũng Sô ơi! Oan cho thầy quá! he he he!
Trả lờiXóa"Buồn xưa" là của bác Nguyễn Xuân Sanh, người gốc Quảng Bìn. Ông làm ít thơ mà bài này là tiêu biểu.( DS nói không biết thơ nhưng nhớ được như thế là quá giỏi!)
BUỒN XƯA
Quỳnh hoa chiều đọng nhạc trầm mi
Hồn xanh ngát chở dấu xiêm y
Rượu hát bầu vàng cung ướp hương
Ngón hường say tóc nhạc trầm mi
Lẵng xuân
Bờ giũ trái xuân sa
Đáy đĩa mùa đi nhịp hải hà
Nhài đàn rót nguyệt vú đôi thơm
Tỳ bà sương cũ đựng rừng xa
Buồn hưởng vườn người vai suối tươi
Ngàn mây tràng giang buồn muôn đời
Môi gợi mùa xưa ngực giữa thu
Duyên vàng da lộng trái du ngươi.
"Bài thơ đọc một lần, hai lần... Ấn tượng khó hiểu, nhưng quyến rũ. Và hình như càng khó hiểu càng quyến rũ: cái hay và sự khó hiểu xoắn luyện vào nhau không thể tách bóc được? Và nhà phê bình, với số phận vô duyên của mình, cứ làm cái công việc không thể làm ấy...."
Đọc cái bình này để thấy cái lạ của thơ ông.
Thôi đừng ai động vào bất kỳ đề tài nào kẻo ông Qt phản pháo thì không đỡ được.
Trả lờiXóaBạn TP có khen Qt giỏi thơ, ấy là bạn đó chưa hiểu rõ con người này, như tôi đây vỗ ngực tự xưng ta hiểu biết mọi thứ, vậy mà gặp anh Qt bỗng hiền lành ngay trong chớp mắt. Qt có cái tài là hình như không ăn, không ngủ, sướng với nỗi vui của dân tộc, đau cái kiếp lầm than của dân nghèo. Với anh ta tôi thấy thế này, không hiểu có trái ý các bạn không: 'Gi gỉ gì gi, cái gì cũng biết'. Thế có buồn không cơ chứ !!!
Tay Thắng này chỉ được cái lộn xộn, chắc Tết chưa hết. Mỗi ngày làm có nửa cút Chivas nên lúc nào cũng trong trạng thái lơ tơ mơ, he he he!!!
Trả lờiXóaDS nhớ chưa đủ thì nhắc bạn chứ, mỗi người nhớ lại một tý thì hoàn chỉnh, ông lại đi nói "đừng động vào bất cứ đề tài gì nữa" thì hỏng bét.
Dạo này bận đi chùa hay sao không thấy cafe cà pháo gì nhỉ?
@Tk5: muốn không buồn thì hãy... tai biến một nhát. Xong thì thông minh hơn Tt là cái chắc. À, mà nhớ lận lưng mấy viên An Cung cho nó "đoan trang" :-)
Trả lờiXóaCác bác cứ chịu khó "gỉ gì gi lơ tơ mơ" thế này, chúng em được coi là thích rồi.
Trả lờiXóaVừa có bài cập nhật về tác giả Buồn Xưa ở đây. Mừng cho các cụ còn mạnh khỏe minh mẫn.
Q.Trung ơi ! Bạn còn nhớ bài thơ " Giọng nói " của cố nhà thơ Xuân Diệu không ? Bài này nói về " Tình yêu thời bao cấp " của chúng mình đấy ! " Tình yêu thời thị trường " thì không có cảm xúc này đâu. Bởi vì, " Anh và em " đều cùng ngồi chung " xế nổ " hoặc " xế hộp " thì nói ai mà nghe hay được !
Trả lờiXóaAnh HT lại động chạm đến nỗi đau của bạn rồi, đã vậy lại còn xui bạn khác thêm...buồn chớ.
Trả lờiXóaĐã bảo là tay Qt rất thính hơi mà, vừa có còm nói về: về quê ông Nguyễn Du, thực ra là đi đền Ông Hoàng Mười trên dòng sông Lam. Với lại chùa chiền cũng phải có lúc, mấy vụ Cafe cà pháo nhằm nhò gì ? Cái chính là các ông sợ tôi có mặt thì rối việc thôi. Nghe bình phẩm thiên hạ họ lại tưởng tôi cùng hội Lê Bình - Việt Dũng về Diệu mất.
Trần Phong đăng thơ của ông cho ACE đọc đi. Đảm bảo vỗ tay nhiệt liệt.
Trả lờiXóa@Tk5: động chạm đến nỗi đau là một liệu pháp... giảm đau tích cực mà.
Trả lờiXóaTôi nói cho mà nghe. "Bạn gái mới tuyển" của tôi còn được động viên thế này "ờ, phúc bẩy mươi đời nhà cậu. Thằng chồng nó bỏ còn có dịp về đây với bọn tớ có phải là vui không".
Nửa đang lên thì còn tránh trớ, chứ đang xuống như tụi mình thì cứ "nhìn thẳng vào sự thật" mà chúc nhau "sống lâu,... chết nhanh"!
Chào các bạn ! Ngày xưa, mình có bập bẹ làm mấy bài " thơ thẩn ". Lúc đó, mình " ca không hay , đàn nghe cũng dở ". Bây giờ, muốn sáng tác được thơ chắc phải nhờ đến mũi tên của thần Cupid thôi !
Trả lờiXóaHT nói thế để mấy ông lo mà giữ mình, rựơu chè vừa vừa thôi, một bữa làm một góc thôi chứ đừng đi hết cả chai! hí hí, chứ thời buổi này, tai biến thường như cơm bữa, phình phường chứ có gì mà "nỗi đau" hả Thắng, tôi bây giờ không cần thần Cupid giúp mới mần thơ được, thành "nhà máy thơ" rồi. Đùa chút thôi. TP à, tôi cũng dốt thơ XD lắm, ngày xưa đọc ý ới một tý nhưng còn nhỏ, chưa thấm được cái tình mà ông muốn bày tỏ. Khi lớn lên biết chút chút thì lấy vợ mất rồi, không có trải nghiệm cái "tình yêu đau đớn" của ông nên khó hiểu được tình ý của ông hoàng thơ tình đó. Thật tiếc :-)
Trả lờiXóaPS: Có ai cần "An cung" thì gọi tớ hoặc HT nhờ mua cho nhé, đảm bảo tốt vì là của cô em k7, thật đấy.(tranh thủ quảng cáo cho VH 8-)
(Lưu ý: không phải quảng cáo, đọc kỹ trước khi dùng :-)
Trả lờiXóaNói về An Cung, sáng nay chat với TQ UT. Cụ vẫn chưa tỉnh, tuy đã vào trạng thái ổn định.
Theo như một cô bạn tôi trước ở cùng cơ quan VNQ có bà mẹ chồng trước Tết vài tuần bị tai biến, chụp cắt lớp thấy loang lổ. Bệnh viện tỉnh Hoà Bình đồng ý cho uống An Cung ngay khi đang cấp cứu. Bà cụ tỉnh rất sớm và đã về nhà trước Tết. Bản thân cô này mới trước đấy đã phải uống An Cung vì chụp MRT (cắt lớp cộng hưởng từ?) xác định một mạch máu não bị nghẽn gây tê tay nhức đầu. Có tác dụng ngay khi chưa uống hết 3 viên. Tổng cộng cô bạn này trong thời gian ngắn vừa rồi đã tiêu thụ ít nhất 7 viên cho hai người trong gia đình và còn cho BS 103 biết nguồn lấy thuốc, là VHk7.
Xin hỏi TQ về thuốc: Cụ của Ut TQ có uống thuốc kg mà sao chưa tỉnh ?
Trả lờiXóaCô bạn ngày xưa bị bệnh lâu chưa rồi mới uống thuốc ? Nếu người bị bệnh đau nửa đầu kinh niên thì có thể uống thuốc này được khg ?
Tk5.
@Tk5: ông cụ UT TQ chưa được chỉ định dùng thuốc ấy (về nguyên tắc sẽ không chỉ định) nên chưa dám dùng.
Trả lờiXóaCô bạn trước đây đã chụp và người ta nói đã từng bị "thoáng qua" còn để lại dấu vết mà không tự biết. Gần đây lại bị và xử lý như đã nói.
Có một trường hợp người già bệnh lâu mới uống thuốc có kết quả làm cho Tuấn hủi k4 phải "báo cáo điển hình bố" suốt.
Nếu bị đau nửa đầu kinh niên thì vẫn nên chụp cẩn thận, nếu cũng "tắc" thì "thông" thử. Nếu cần tôi sẽ giới thiệu với "con bệnh" để học tập đội bạn :-)
Cám ơn bác sĩ nhiều, sẽ vận dụng đến tài này (tuy chưa biết là chính hay phụ)
Trả lờiXóaBác TK5 cũng nên tham khảo BÀI NÀY. Dùng an cung lúc này chắc chuẩn.
Trả lờiXóaCảm ơn đ/c Tt,nhờ cái dốt thơ của tớ mà anh em được thưởng thức một bài thơ. Có điều cái ông Xuân Sanh này cũng nổi tiếng đấy chứ:
Trả lờiXóaXuân Diệu Xuân Xanh Xuân tóc đỏ
Tú xương Tú mỡ Tú lơ khơ.
DS