Có một thời
Cùng bạn bè, tôi há miệng thật to
Hát vang bài ca tôn vinh người lính Bát lộ quân
Vượt núi Nhị lang
Vào giải phóng Tây tạng.
Và bây giờ tôi biết rằng ngày đó
Cuộc xâm lăng
Được ngụy trang
bằng mỹ từ giải phóng
Dân tộc này đã đè nát dân tộc kia !
Có một thời
Khi đất nước phân chia
Chúng tôi được ưu ái ăn miếng cơm nước người ngon ngọt
Mặc áo bông
Có cổ lông
ấm áp
Trong mùa đông Trung hoa lạnh buốt
Nằm giường ấm nệm êm
Khi cả đất nước trường chinh đánh Mỹ
Và bây giờ tôi biết rằng; “Đồng chí”
Cũng là mỹ từ để nhét vào tay ta vũ khí
Đánh Mỹ đến người Việt cuối cùng
Trong những toan tính
Của người hùng
Họ Mao!
Có một thời hăng hái vượt Trường sơn
Khoác Ak lên đường đánh giặc
Ta mặc áo Tô châu
Củ cải khô, ca la thầu,
Và lương khô phương Bắc
Cả đại bác
Bông băng để thấm máu người lính Việt
Đều ghi rõ hàng mếch in chai nơ
Để bây giờ
Đòi lại bằng chủ quyền đất nước.
Mặt nạ rơi ra
Từ những ngày lũ quân xâm lược
Đâm dao sau lưng từ biên giới Khơme
Và hèn nhát xua quân vượt biên đánh trộm
Máu em tôi, bạn tôi lại đổ vì những người được gọi là bạn bè.
Và bây giờ
Tôi lại lắng nghe
Tiếng sóng vỗ ầm ào từ biển
Tổ quốc tôi phía cuối trời xa
Thân thương lắm một vùng đảo nhỏ
Ngọt ngào Hoàng sa, ngọt ngào Trường sa
Mảnh đất ông cha
Để lại
Đang vươn mình chống chọi phong ba
Đến từ những người
Vẫn luôn mồm nói đến tình đồng chí.
Tổ quốc bốn ngàn năm.
Và cũng bốn ngàn năm ý chí
Quật cường
Anh dũng
Kiên trung
Sẽ lại đứng lên
Một lần nữa. Kiêu Hùng.
Hà Nội - Viết trong những ngày biển Đông nổi sóng.
QT ơi, bài thơ quá hay, nhà thơ, cũng là người lính quá bản lĩnh. Mình quá khâm phục.Duyên cớ nào mà xuất thần nên bài hịch hay như trong mơ vậy ? Một bài thơ CM, thay cho bao lời tâm sự khi tổ quốc yêu thương đang rất cần những con người yêu nước như nhà thơ QT.
Trả lờiXóa@QT: Khí phách này chỉ có Trỗi!
Trả lờiXóaTuyệt!
Trả lờiXóaQuang Trung! Chúc mừng bạn! Mình có quà cho bạn!
Trả lờiXóaTrần Phong@
Trả lờiXóaCám ơn bài viết về cảm xúc của bạn trên blog riêng, rất tiếc là việc góp lời quá lích kích nên đành quay về đây(cho tiện, hehe!)
Có vài điều muốn trao đổi, có lẽ P đã quá ưu ái khi ví mình với tác giả bài thơ đó, họ là nhà thơ còn Qt chỉ là bạn của các bạn.
Hơn nữa bài viết của mình là một cảm nhận, và cũng là một lời giữ lửa cho các nhân cách Việt. Mình không phải là người hô hào ôm bom nhảy vào đâu đó, mình gét chiến tranh nhưng sẵn sàng nhảy vào lửa khi cần cho nơi mình sinh ra, nhưng nói thực là mình không muốn lôi bọn trẻ vào đạn bom theo kiểu hô khẩu hiệu. Phải làm đúng lương tâm- và lương tri, ý mình là thế.
Dù sao cũng rất quý với tình cảm của bạn bè, nói thêm vài lời là để hiểu nhau hơn. Nghe nói Phong không được khỏe, chú ý giữ gìn nhé! tham gia nhiều vào sân chơi chung cho vui. Mình cũng có blog riêng nhưng tham gia đều đặn ở đây vì là nơi anh em mình tự do trao đổi hơn (nhưng nhiều khi phải cẩn thận tý vì anh Bachai không thích nói bậy!!!hề hề.)
Quang Trung! Tặng bạn:
Trả lờiXóaTrái tim nào tôi đang mang trên ngực
Mà nhịp đập cứ gọi người thao thức?
Ôi trái tim, trái tim yêu Tổ quốc
Tôi mang từ thưở mới ra đời.
Bốn ngàn năm truyền nhịp đập cho tôi!
(Tổ quốc gọi nơi nào tôi có mặt - Nguyễn Bá)
Bạn quý vì hiểu nhau
Trả lờiXóaThơ quý vì nhà giồng được