Gìa rồi lắm ưu tư, hôm trước ngồi cà phê với mấy tên Trỗi ở góc Hàng Chuối tám chuyện trên trời dưới biển. Khu này ngày xưa mình 'hoạt động' ác nên nhiều kỷ niệm, bất chợt cảm xúc viết mấy dòng cùng các bạn nhớ về những góc phố Hà nội xưa, nhất là những ai đã có tuổi thơ cùng khu H.Bà này.
*
*
Ngày chớm lạnh ngồi cà fe góc phố
Bạn bè xưa rôm rả chuyện Đông Tây.
Đời ngoài kia hối hả những vòng quay
Ta như nắng- lãng quên chiều u ám!
Con phố cũ có những ngày thưa vắng
Lá bàng rơi xao xác góc cố đô
Có những ngày chưa xa, ta lạc bước sông hồ.
Tha thiết nhớ biết bao mỗi bước chân hè phố nhỏ
Tuổi thơ bồng bềnh, trôi trên từng ngọn gió
Ngày vô tư, lòng không bợn chút nghĩ suy
Đời bên ta thân ái nói câu gì.
Ta nuối tiếc từng giấc mơ hăm hở
Chắp cánh chim bằng lướt tới vạn trùng mây
Ước vọng mênh mông như cả trái đất này
Vo tròn lại bằng nắm tay bé nhỏ!
Có ai đi về những ngày xa xưa đó
Có gặp không những góc phố yên bình
Những trang đời lật mở trước bình minh
Mang khát vọng lấp đầy hồn trinh trắng
Con đường xưa có nụ cười thầm lặng
Tiễn ta đi ngày áo lính bạc vai sờn
Để những ngày kéo pháo vượt Trường Sơn
Trăng đỉnh dốc ngỡ hoa đèn đêm đô thị .
Ngày bình yên và cuộc đời vẫn thế
Một sáng mai ta bình thản ngắm phố phường
Mải miết kiếm tìm trong khói bụi mù sương
Mấy ông Trỗi này rỗi hơi thật. Ngồi một mình nơi Hàng Chuối, đúng là một hội củ chuối.
Trả lờiXóaLẽ ra phải căng óc ra suy tính làm sao chống lạm phát, tham nhũng giúp CP, lại rủ nhau ngân nga thơ ca này nọ, thật đáng....quý!
Mình tôi thôi, thấy ông Tk5 ngồi ngắm chân dài lác hết cả mắt, nuốt nước bọt ừng ực! hehe!
Trả lờiXóaDưới bài thơ là mùa hè đỏ rực,
XóaVới tím bằng lăng chung thủy với đời.
Thêm cây cầu Thê Húc đỏ tươi,
Tất cả cùng lung linh soi bóng nước.
Mình hiểu bạn, ước gì ta mua được
Tấm vé về thăm cái tuổi học trò...
Cái tuổi hồng đẫm những mộng mơ,
Và đẹp nhất là những năm ở Trỗi.
Thời gia trôi, ta cứ dần thêm tuổi,
Thôi quan rồi, chúng mình lại màm dân.
Với tháng năm sức khỏe yếu dần,
Ngày nào đó lại vào "quan", bạn nhỉ?
Thôi, tâm sự vài dòng như thế,
Chúc cái tình Trỗi cứ mãi mênh mang.
Khi Đông tàn, mùa Xuân mới sẽ sang,
Ta cùng vui khi mỗi bình minh tới.
Nắng tươi vàng trên trời cao vời vợi.
XóaĐời cho ta những nhịp sống sinh sôi,
Ta tự hào đã sống ở bên đời.
Có những người bạn bè lòng trong như tuyết trắng.
Đã qua đi bao tháng ngày xa vắng
Lại trở về với năm tháng tuổi ấu thơ
Kỷ niệm xưa đâu có dễ phai mờ
Để gắn kết lại một thời trẻ trai sôi động.
Cuối chặng đường là bão tan- lặng song
Chỉ còn tình yêu thương của tình bạn chân thành
Để thấy rằng giữa cuộc sống mong manh
Vẫn ấm áp những vần thơ bè bạn
Muốn được như nắng. Làm sao bây giờ?
Trả lờiXóa