Thứ Hai, 6 tháng 6, 2011

Một bài tham khảo

Hôm nay, trang Quân sử VN có một bài của thành viên "Cangiuoclongan", thành viên này lục lọi trên Face Book thấy có một bài viết mà anh ta thấy cần đưa về cho mọi người xem. Quan điểm thấy hơi khác với xu hướng chung trước sự kiện Bình Minh 02. Tôi xin đưa về để chúng ta tham khảo như một quan điểm trong vô vàn những quan điểm khác nhau hiện nay trước hiện tình đất nước.
***

Cangiuoclongan: "... Lục lọi FB, thấy cái note này hay chia sẻ với bà con:

Hãy là người yêu nước chân chính bằng lý trí và trí tuệ
by Minh Đức Nguyễn on Saturday, June 4, 2011 at 1:58am

Gần đây tôi cũng thường theo dõi báo đài, các bản tin từ vietnamnet, BBC, VOA đến mạng sina, mạng fenghuang, mạng renmin của Trung Quốc. Bản thân cũng đã thu lượm được một bức tranh tương đối hoàn chỉnh với nhiều ý kiến khác nhau từ những bên khác nhau. Và dường như tôi càng đọc, tôi chỉ thấy được một điều rằng: mọi hành động của Trung Quốc là rất quá đáng, hung bạo, mang tính chất của một tên xâm lược còn mang nặng tư tưởng Đại Hán.....Nếu ai biết tiếng Trung đọc một số bài gần đây nhất của một số học giả Trung Quốc, chúng ta còn thấy họ chửi VN thậm tệ, không ra gì... Nhưng đã có ai trong số các bạn thử suy ngẫm xem đằng sau mọi hành động, mọi phát ngôn của Trung Quốc từ bà Khương Du đến các học giả được coi là “chính danh” của họ ẩn chứa mục đích gì? Đã bao giờ bạn liên hệ với thực tế trước đó với hành động & phát ngôn TQ hiện tại để phát hiện ra được điều gì chưa?

Như trong một bài Note gần đây, tôi đã dịch một bài trên mạng “Quân sự thiên thiên” của Trung Quốc - một trong những trang mạng được coi như cứng rắn và “dân tộc chủ nghĩa” nhất tại TQ, bài viết có tên là “TQ sử dụng vũ lực giải quyết vấn đề biển Đông, nước nào là đối tượng đầu tiên”. Trong bài viết này, dù là những đối tượng ôn hòa hay hiếu chiến nhất cũng đều công nhận “4 điểm bất lợi khi TQ tiến hành tấn công các đảo tại biển Đông của VN”, và những người này đều khẳng định rằng: cái lợi mà TQ thu về không bằng những thiệt hại mà TQ phải hứng chịu khi tiến hành cuộc tấn công.

Và trên những trang mạng như sina hay fenghuang, người TQ (những quan chức quân sự) cũng đã thừa nhận mục đích của những hành động mà họ gây ra với Việt Nam hay Phillipines đều nhắm vào một thỏa thuận có lợi với Mĩ tại diễn đàn quân sự Shangri La. Ngoài ra TQ còn có mục đích khác chính là muốn thử thái độ cuả Việt Nam chúng ta và còn để thỏa mãn một bộ phận tại TQ “muốn dùng vũ lực giải quyết tranh chấp” tại biển Đông. Chứ thực sự những nhà lãnh đạo cũng còn lâu mới dám phát động một cuộc chiến tranh tổng lực tại biển Đông trong điều kiện TQ chưa phải là số một của thế giới và nên nhớ thực lực của TQ còn thua xa Mĩ. Còn nếu những nhà lãnh đạo này mù quáng thực thi một chính sách diều hâu thì chắc chắn tự họ sẽ chôn vùi dưới đáy biển Đông không chỉ tính mạng của binh sĩ, tàu bè, đạn dược mà còn là thành tựu kinh tế của quá trình cải cách mở cửa trong suốt hơn 30 năm qua. Thực lực của TQ cũng không cho phép TQ quá tự tin tiến hành những hành động quân sự đơn phương như Mĩ, không phép cho TQ thoát khỏi tình trạng “thao quang dưỡng hối”. Bởi nếu họ từ bỏ những gì mà họ đã tuyên bố, họ từ bỏ lời răn dạy của Đặng Tiểu Bình, từ bỏ một nước “TQ phát triển cùng thế giới” để trở thành một “cường quốc xét lại” thì họ chỉ đi theo vết xe đổ của các nước phát xít trước kia. Mà nên nhớ ngày xưa Phát xít còn có cả 1 phe Trục, còn nay TQ chỉ có một mình!

Các bạn trẻ à! Chúng ta đều là những con người yêu nước, đều là những con người có học, chúng ta cũng không thể phát ngôn hay hành động một cách thiếu suy nghĩ trước những vấn đề nhạy cảm như vậy. Bạn nên nhớ trong chính trị, trong quan hệ quốc tế , để giải quyết một vấn đề thì cái đầu luôn đi trước trái tim. Chúng ta phải nhìn cho thấu cho rõ sự việc rồi mới hành động. TQ thực sự vi phạm chủ quyền của VN và có những tuyên bố phi đạo lý. Đúng là như vậy! Nhưng những người làm những điều này là những kẻ mang nặng đầu óc Đại Hán của Trung Quốc - chỉ là một bộ phận nhỏ trong hơn 1 tỷ 3 dân TQ. Chúng ta chống ở đây là chống tư tưởng cường quyền, Đại Hán, chống những hành động phi đạo lý chứ chúng ta không chống nhân dân TQ, không phỉ báng tiếng Trung, không phỉ báng những thành tựu mà nhân dân Trung Quốc đã gian khổ lao động để cống hiến cho nhân loại. Nhân dân TQ họ cũng giống như nhân dân VN vậy, họ cũng là những con người bình dị, cần cù, chịu khó và trọng lễ tín. Những con người TQ đó bạn phải tiếp xúc thực sự mới hiểu được họ! Trong xã hội nào cũng vậy thôi bạn à, cũng có người tốt kẻ xấu. Ngay cả ở VN ta cũng vậy. Vẫn còn tồn tại những kẻ miệng thì nói tôi chống “Tàu khựa”, tôi yêu đồng bào tôi lắm trên Facebook nhưng còn ra bên ngoài sẵn sàng chửi bới, đánh những người đồng bào của mình sứt đầu mẻ trán chỉ vì những vụ việc nhỏ nhặt trên đường, vẫn còn những kẻ sống hoang tàn, phá hoại, là con sâu ăn bám của xã hội... Và đó chỉ là những kẻ muốn mượn thời cuộc để đánh bóng bản thân, thực sự đó chỉ là những kẻ bỏ đi mà thôi. Vẫn có những kẻ ở hải ngoại muốn lợi dụng tinh thần chống Trung Quốc của người Việt Nam để chia rẽ dân tộc, muốn áp đặt lại cái tư tưởng “Nam - Bắc kỳ”. Hay chính những tay gián điệp của TQ muốn kích động, lợi dụng quần chúng tại VN, nhằm thực hiện những mục tiêu phá hoại.


Bạn à, thái độ nhẫn nhịn của ta với TQ là có nguồn gốc truyền thống rồi, từ thời Trần Hưng Đạo khi triều đình chịu cảnh sứ giả "uốn lưỡi cú diều mà xỉ mắng triều đình, đem thân dê chó mà bắt nạt tể phụ", rồi thời Lê Lợi, giết được Liễu Thăng nhưng mà vẫn phải cống cho nhà Minh 1 tượng Liễu Thăng bằng vàng... TQ rõ ràng chỉ thử chúng ta. TQ nếu mà đánh thì bản thân TQ cũng ko dc lợi gì đâu... Nên ở đây nói là nhẫn nhịn chứ ko phải là nhẫn nhục! Chúng ta chỉ hành động khi nào TQ có những hành động thực sự xâm phạm. Làm ngoại giao hay chính trị cái quan trọng là giữ được bình tĩnh và đừng nôn nóng .

Bạn à, hãy nhìn vào dân tộc Nhật Bản, Tại sao xuất phát điểm của họ từ một nước ngang hàng VN từ trước thế kỷ XIX mà họ đã vươn lên trở thành một cường quốc. Tôi cũng đã gặp gỡ nhiều người Nhật Bản và cái tôi nhận ra ở họ chính là sự điềm tĩnh, lòng can đảm.... Ở Nhật, Trẻ em được dạy, trầm tĩnh là biểu hiện của can đảm, không để bị dao động vì những bất ngờ, không có gì có thể làm dao động, bình thản trong trận mạc, giữ bình tĩnh trước tai ương. Động đất không làm Samurai xao xuyến, Samurai cười trước bão tố, giữ được tự chủ, làm thơ khi đợi cái chết đến... Người Nhật Bản khiến tôi phải khâm phục, họ đã chỉ cho tôi những bài học về lòng can đảm,về sự bình tĩnh. Phải chăng chính lòng cam đảm, sự bình tĩnh đó đã giúp họ vượt qua được sự mặc cảm thấp kém, vượt qua được ảnh hưởng của những “ông thánh Trung Hoa” và trở thành một thực thể độc lập hòan toàn với Trung Quốc!

Bạn à! Hãy đừng có dễ dàng và vô tâm nói đến hai chữ “Chiến tranh”. Hãy đừng nói hai chữ đó, khi bản thân bạn chỉ là một kẻ suốt ngày ngồi trong phòng máy lạnh và giết thời gian một cách vô ích. Hãy đừng nói hai chữ đó khi bản thân bạn chưa hiểu việc binh đao là như thế nào! Cũng đừng nói hai chữ đó khi bạn chưa hiểu độ thảm khốc của “Chiến tranh”. Bạn nên giữ bình tĩnh, bạn nên tỉnh táo! Bạn hãy yêu nước một cách thiết thực nhất, hãy biến những gì bạn suy nghĩ thành những hành động cụ thể và lí trí hơn. Theo tôi, những hành động đó tùy theo suy nghĩ của mỗi người nhưng mà đều có chung một cái nền tảng đó là “lí trí” và “trí tuệ”!

Chiến tranh không phải là điều mà hơn 87 triệu con người VN mong muốn, cũng không phải là điều mà 1,3 tỷ người TQ mong muốn. Chiến tranh chỉ là sản phẩm bẩn thỉu của những kẻ bá quyền mà thôi! Bản thân tôi, tôi yêu những người thân quanh tôi, tôi yêu con phố nơi tôi sống, tôi yêu mái trường nơi tôi học, tôi yêu đất nước nơi tôi sinh ra, tôi cũng có thể sẵn sàng bình thản chấp nhận cái chết khi đánh đổi bản thân tôi với những gì mà tôi yêu quí. Bản thân tôi cũng rất coi trọng, quí mến những con người TQ bình dị, những người bạn TQ của tôi, gia đình bác Diệp Kiến Quân - giảng viên trường Bắc Đại, những người đã gắn bó với gia đình tôi trong suốt 15 năm qua.....Và với tôi, để thể hiện tình yêu đó, nhiệm vụ duy nhất của tôi vẫn chỉ là học tiếng Trung thật tốt, nghiên cứu TQ thật sâu và luôn mong muốn một nền hòa bình thực sự lâu bền."

10 nhận xét:

  1. Mỗi thời kỳ lại có những điều khác trong cái chung và cái riêng.
    Cái chung nhất xuyên suốt mấy nghìn năm là Đại Hán luôn muốn lấy lại cái thuộc quốc mà theo cách hiểu của họ thời hiện đại "mất vì nhà Thanh cắt cho Pháp". Rồi khi thoát khỏi Pháp thì phản bội ly khai bằng cách tuyên bố độc lập. Sự phản bội này liên tục lặp lại trong lịch sử suốt mấy chục năm qua mặc cho sự ủng hộ hết lòng của họ.
    Với cách hiểu ấy, họ cho rằng biển Đông vốn là của họ vì VN vốn là thuộc quốc, một cách hiểu lạc hậu như "trung tâm của thế giới" chưa dịch chuyển đi đâu cả.
    Về quan hệ, trước đây chỉ có bọn quan lại TQ uốn lưỡi cú diều mà sỉ mắng triều đình. Bây giờ thì không chỉ quan lại mà cả bộ phận quan trọng tham gia truyền thông sỉ mắng cả dân tộc VN. Số đông thầm lặng đằng sau, đông lắm, như những mái chèo mặc cho lái về đâu, mặc cho bọn trên boong khua chiêng gõ trống kích động kiểu gì.
    Không ai, người VN, mong muốn chiến tranh. Lại càng không mong muốn chưa đánh đã mất nước vì ăn phải 16 chữ vàng và 4 tốt made in china.

    Trả lờiXóa
  2. Bạn Ng. Minh Đức bên trang Quân sử VN có một bài nhận xét về TQ rất hay, nhưng tôi phản đối cách nhìn nhận đó vì đa phần dân TQ đều muốn làm bá chủ TG, muốn chiếm hữu biển Đông của VN. Vậy thì hà cớ gì mà yêu thương chúng được cho dù có một phần nhỏ nhoi người TQ là tử tế. Bạn đó gọi con mẹ mìn ngoại giao là bà khương du, còn tôi coi nó như con lợn cái mà thôi.
    TK5

    Trả lờiXóa
  3. Nhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.

    Trả lờiXóa
  4. Anh Đức này nói cũng có nhiều điểm đáng xem xét. Có nhiều cách khác nhau để yêu nước, và có thể là đây cũng là một trong những cách ấy.

    Nhưng luận điểm "thực sự những nhà lãnh đạo cũng còn lâu mới dám phát động một cuộc chiến tranh tổng lực tại biển Đông trong điều kiện TQ chưa phải là số một của thế giới và nên nhớ thực lực của TQ còn thua xa Mĩ" là rất nguy hiểm.

    Bất cứ lúc nào có thời cơ, bọn chúng đều làm những việc như xả đại liên giết mấy chục chiến sĩ ta để cướp lấy một bãi đá. Tằm ăn dâu, đâu cần đến "một cuộc chiến tranh tổng lực tại biển Đông".

    Trả lờiXóa
  5. Nhắc lại đây là bài viết của Minh Đức.Nguyễn đăng trên FaceBook( Tay này có thể đang học cái gì đó ở TQ, mà ai có bạn bè ở TQ đều có quan điểm như vậy cả- hình như thế-chỉ trừ ông Dương Danh Dy hehe!)
    Thành viên QS đưa về là nick Cangiuoclongan, điều này cũng không nói lên được rằng bài viết cũng là quan điểm của anh ta.
    Để biết thêm về các quan điểm khác nhau trong chính người Việt mình cũng là điều nên làm.

    Đáng tiếc là tác giả không thấy rõ rằng bản chất của chủ nghĩa bá quyền Đại Hán là không thay đổi và đó chính là nguy có cho các nước láng giềng.
    Nhân dân TQ, dù họ có đúng như lời tác giả nói cũng không thể chối bỏ trách nhiệm khi người lãnh đạo họ làm sai. Không thể miệng nói bạn tốt nhưng vẫn cho con cái nhập ngũ vào cái đội quân mà anh Tk5 vẫn đòi nhét cứt vào miệng đang hăm he cướp nước người(xin lỗi anh Bachai về cái từ này nhé)

    Trả lờiXóa
  6. Nhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.

    Trả lờiXóa
  7. Hè hè! thôi nhé, không tranh cãi nhé! không khéo để anh Tk5 cười thối mũi.
    Có cái này tặng anh Bachai đọc chơi rồi có bó thì bó chân chứ đừng bó tay :))

    Trong cuốn “Tìm về bản sắc văn hoá Việt Nam” của tiến sĩ Trần Ngọc Thêm dầy 670 trang in năm 1996, đã đem ra dạy các sinh viên khoa xã hội nhân văn, ở trang 320 có chép: “Với lối chửi có vần điệu, có cấu trúc chặt chẽ, người Việt Nam có thể chửi từ giờ này qua giờ khác, ngày này qua ngày khác mà không hề nhàm chán. Đó là một nghệ thuật độc nhất vô nhị mà không một dân tộc nào trên thế giới có được”.
    Thế nhưng văn hoá chửi chưa hẳn đã phải đặc sản quá độc đáo của người Việt. Theo một khảo cứu khuyết danh, thì trong các cuộc chiến tranh của người phương Đông khi dàn trận đánh nhau rất hay sử dụng một loại quân khá đặc biệt, đấy là những mạ thủ. Mạ thủ thường chọn những người giọng tốt, ngữ điệu chắc chắn phải cong cớn, đứng ngay ở hàng đầu gào to những lời tục tĩu kể lể xỉ mắng đối phương. Đại loại, lôi những chuyện hạ tiện thâm cung bí sử (tất nhiên có thêm thắt) của phía đối địch, rồi cao giọng bêu riếu. Bộ sử thi tiểu thuyết hoành tráng Tam quốc chí đã kể rất kỹ về cái kiểu đánh nhau như thế. Thậm chí không phải là quân mà chính ngay chủ tướng. Gia Cát võ hầu của nhà Thục, đích thân đanh đá mắng chết Tư đồ Vương Lãng của nhà Ngụy là một vụ điển hình. Đương nhiên tại Vương Lãng là một quan chức văn nghệ quá già lại còn quá ham sáng tác, hầu như không chịu đọc thể loại phê bình văn học, nên khi đột ngột bị nghe những lời độc địa sắc sảo rất dễ nhạy cảm, tăng-xông lăn đùng mà chết.

    Trong lịch sử nước ta, một mạ thủ lỗi lạc đã được vinh danh, “Đại Việt sử ký toàn thư” chép: “Mậu Ngọ (1378), An phủ sứ Lê Giác bị giặc bắt. Giác chửi giặc luôn mồm không thôi. Giặc giận giết chết. Việc tâu lên, truy phong Giác làm Mạ tặc trung vũ hầu. Sử thần Ngô Sĩ Liên bàn: Bỏ sống để giữ nghĩa còn hơn là sống. Cầu sống mà chịu nhục, người quân tử không làm”. Cảm động thay những câu chửi, đã hơn 700 năm rồi, nhiều thế hệ của người Việt sẵn sàng tự nhận là thô lỗ để khát khao được nghe những lời văng tục từ các bậc trung thần nghĩa sĩ.

    Tục là chuyện thật nhiều người bàn, đặc biệt trong văn chương cũng rất hay được bàn. Văn mà chính khí thanh thoát cao nhã, lại được diễn tả bằng những chữ có vẻ tục, đa phần đều tới tầm kiệt tác. Ở ta, văn của ông Vũ Trọng Phụng là vậy. Thoại trong tiểu thuyết của ông có những câu chửi thề xuất sắc đến mức kinh điển. Chỉ xin lưu ý người đọc một điều nho nhỏ, ở ngoài đời ông Vũ nhã nhặn tận tình, hầu như chẳng bao giờ thấy ông nói tục.

    Tt cũng vậy, đang định xin nhà nước phong làm "Mạ tặc trung vũ vương" cho hả cơn giận "Bình minh 02 đây!!!"

    Trả lờiXóa
  8. Anh Qt muốn đệ đơn xin nhà nước cái chức được nối bậy, quá lầm, bởi để được điều đó phải xét hết qua bộ này đến bộ nọ, xong còn phải được đồng ý của bọ này đến bọ kia trong cái bộ bọ nữa.Còn tôi, tôi xin xung phong công nhận anh là Bậy tặc số 1 của dân ta rồi, tất nhiên cũng còn chờ xem anh ta có biếu xén gì ko đã !Tk5

    Trả lờiXóa
  9. Số một thì nhường cho Thắngk5, bởi khơi mào đầu tiên, đòi nhét cái gì đó vào mồm bọn nào đó, chỉ thiếu vần ứt nữa, có điều chưa phong vương cho Tk5 được bởi thích văng bậy nhưng vừa éo vừa run, éo dám nói hết, còn anh Bachai cũng thế, chỉ thích tìm đồ "tương tự" để thay cho kiểu nói tục bằng cách gõ đầy đủ, cái đó gọi bằng "nói bậy tượng hình", mà bọn Tầu nó gọi là "ngụy quân tử" đấy.
    Nói chung là rút kinh nghiệm, từ giờ đ/c đảng viên Tk5 không nói bậy kiểu chỉ viết một chữ, để người đọc đoán nốt chữ sau nữa nhá. hehe!

    Trả lờiXóa

Đọc kỹ trước khi comment
Bạn Trỗi là những người chính trực, vì vậy bạn cần dùng chính danh để viết nhận xét. Bạn có thể click vào tiêu đề bài viết để xem toàn bài, ô cửa sổ cuối bài là nơi để bạn viết nhận xét của mình. nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa.
Các bạn có thể chèn Ảnh hoặc video clip trực tiếp vào Phần nhận xét bằng cách copy URL ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment