Thứ Ba, 4 tháng 10, 2011

Một tình yêu bất diệt.

Bài thơ là tự sự của cô giáo Đàm Thị Ngọc Thơ, cô giáo của hội Quế (Hsmn-quế Lâm).
Tình yêu của cô gái ngày đó với người lính ra trận, người đã ra đi, đi mãi chẳng trở về, để cho người con gái đến giờ vẫn còn cảm thấy quá ư dại khờ, vẫn trăn trở vì sao lỗi hẹn với người lính và rồi trào dâng thành tâm tư không phút nào nguôi, vẫn không nguôi tìm bóng hình người anh hùng cùng những con thuyền không số huyền thoại, mặc dù biết rằng không thể kiếm tìm những anh hùng đã hoá thân vào lịch sử oai hùng của dân tộc.
Bài thơ hay nỗi lòng với người lính đoàn tàu không số đã được đăng tải trên báo chí, bạn trỗik5, bên bạn trường Bé, tại sao không cùng Bạn Trỗi K5 new nhỉ, xin phép cô Đàm Thơ và bạn QMF nhé!


   DẠI KHỜ
Hồi đó em quá dại khờ, không biết có những chuyến đi,
Mà người ra đi không bao giờ trở lại.
Hồi đó em quá dại khờ nên không chờ đợi,
Để tiễn đưa anh trước lúc lên đường.
Phố phường đông, em e ấp nỗi buồn,
Quá giờ hẹn, em đành trở lại,
Không ngờ xa nhau chuyến ấy rồi xa mãi,
Để trọn đời nhức nhối một niềm đau.


Hồi đó em quá dại khờ, không biết có những bận xa nhau,
Lại có thể xem như là vĩnh biệt,
Nếu biết vậy em nguyền để hết,
Trọn cuộc đời chỉ biết đợi chờ anh.
Hồi đó em quá dại khờ, không biết chiến tranh,
Lại có thể cướp mất anh vĩnh viễn,
Cho đến đất cũng không nói với em nơi nào anh nằm xuống,
Ngoài trái tim em thăm thẳm một bóng hình...
Có một lần anh dặn em: Đừng buồn
Hết chiến tranh, anh sẽ đón em về với mẹ.
Có một lần và chỉ một lần như thế:
Anh vuốt tóc em nhè nhẹ giữa gió chiều...
Em đã quá dại khờ không dám nói một lời yêu,
Dại khờ nghĩ còn nhiều dịp nói,
Để mãi mãi không bao giờ nói được,
Về một tình yêu nhức nhối giữa lòng...
Em đã trở về giữa Ngã Năm sông,
Vàm Xẻo Chích nghẹn ngào con nước chảy,
Em gặp lại không biết bao nhiêu bạn bè thời thơ dại,
Chỉ có riêng anh, em không thể kiếm tìm!


Đàm Thị Ngọc Thơ.   

3 nhận xét:

  1. Bạn thích nhất câu nào trong bài thơ này?
    Với tôi, đó là
    "Cho đến đất cũng không nói với em nơi nào anh nằm xuống",

    Trả lờiXóa
  2. Đọc thơ của cô mà dâng trào nỗi buồn cùng với một niềm xúc động.

    Trả lờiXóa
  3. Với câu:
    "Chỉ có riêng anh, em không thể kiếm tìm",
    đã khiến cho một trái tim già nua cũng phải bức xúc nhại lại thơ:
    Chỉ có riêng anh,em vẫn mãi dại khờ
    Dù bây giờ, em đã là cô giáo!
    Càng đọc tôi càng cảm nhận tình yêu chân thật của Cô giáo với người lính thật sâu nặng,bất tử.
    Xuất phát từ nỗi đau thực mà các câu thơ rất có hồn, khiến người đọc không biết chán dù có nhiều day dứt buồn.
    Bài thơ này rất xứng đáng được đưa vào trang thi ca về tình yêu của đất nước.
    Nếu cảm nhận được cái đích thực của tình yêu người lính, sao anh 3chai không cảm tác thành bài ca về tình yêu với người lính nhỉ ?
    Tôi rất mong và chân thành chúc nhạc sỹ làm được điều đó !

    Trả lờiXóa

Đọc kỹ trước khi comment
Bạn Trỗi là những người chính trực, vì vậy bạn cần dùng chính danh để viết nhận xét. Bạn có thể click vào tiêu đề bài viết để xem toàn bài, ô cửa sổ cuối bài là nơi để bạn viết nhận xét của mình. nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, các lời góp ND đều bị Google cho là spam và tự động bị xóa.
Các bạn có thể chèn Ảnh hoặc video clip trực tiếp vào Phần nhận xét bằng cách copy URL ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment