Đọc thơ Trung Quốc ở Trung Quốc
Sau khi rời trường Trỗi, đã đi làm rồi, tôi lại có nhiều dịp được cử đi Trung Quốc
Năm ấy đi Chiết giang (người Việt đọc là Triết Giang), do con sông Chiết giang vốn mang tên là Việt Giang nhưng phải đổi vì dễ nhầm với Việt Nam. Chữ Chiết nghĩa là gấp khúc nhưng đọc giống nhau.
Tỉnh lị của Chiết giang là Hàng Châu, nằm gần giữa đoạn đường từ Hà Nội đi Bắc Kinh, đó cũng là Thủ đô của nhà Tống và nhà Minh, ở đó có mộ của Nhạc Phi, Võ Tòng
Dân ở đó gọi là người Ngô (Việt), tiếng Trung là Wu, đọc như Âu. Tiếng nói và Văn hóa khác hẳn Bắc Kinh. Người Chiết giang không ăn Kê, Bánh mì, Bánh bao, Màn thầu...
Tỉnh này là quê hương của Tây Thi, một trong Tứ đại Mỹ nhân Trung Quốc, vùng đất của Vua Ngô Phù sai, đất cúa Việt vương Câu Tiễn, của Vương Hy Chi, ...
Bạn hiếu khách và đề nghi mọi người hát; Tôi nhiều tuổi, Ta khưa (Đại ca) Sẩn Của Zuê không hát được thì phải đọc thơ.
Mình đọc bài "Phong kiều Dạ bạc" của Trương Kế đời Đường:
"Nguyệt lạc ô đề sương mãn thiên
Phong giang ngư hỏa đối sầu miên
Cô tô thành ngoại Hàn san tự
Dạ bán chung lai đáo khách thuyền"
Phong giang ngư hỏa đối sầu miên
Cô tô thành ngoại Hàn san tự
Dạ bán chung lai đáo khách thuyền"
Bài thơ rất lạ vì có vẻ là 2 người viết, toàn bài là văn Việt trừ câu 3 là Hán văn, đọc ngược; theo Đường thi là câu tả thực theo Hán Văn; như có ai ghép vào.
Ban lãnh đạo Học viện Cảnh sát Chiết Giang ngơ ngác, mấy ông cán bộ ta đua nhau giải thích, sai bét.
May quá, có một cô giáo người Hàng Châu đọc lại bằng quan thoại:Nguyệt Lạc là “Yue của..." Y như là tiếng quan thoại gọi nước Việt.
Sau khi dịch xong, cô giáo phán: Ta khưa đọc bằng tiếng Mân, hay đúng hơn là tiếng wu (Ngô) hiện vẫn dùng ở Thượng Hải, Chiết Giang, người Bắc Kinh không hiểu.
Choáng nặng, mình cứ tưởng đó là tiếng Việt do người Việt phiên âm chữ Hán.
Đúng là đi một đàng học một sàng khôn.
Sông Chiết giang xưa có nhiều tên, một bờ là Ngô, một bờ là Viêt, do đó có nước Ngô và nước Việt, đoạn sông chảy qua Hàng Châu gọi là sông Tiền Đường, nơi Thúy Kiều trẫm mình.
Người ta đã đào được thanh kiếm đồng mà hàng ngàn năm vẫn sáng quắc, trên đó có hai hàng chữ mà ông Quách Mạt Nhược phải bỏ ra cả chục năm để dịch. Câu ấy có nghĩa: VIỆT VƯƠNG CÂU TIỄN, TỰ TÁC DỤNG KIẾM, nghĩa là thanh kiếm của Vua Việt Câu Tiễn tự chế tạo để dùng
Tộc Việt đấy, Văn Việt đấy, tình Việt đấy, làm sao mà không yêu quý được’
Tôi chỉ ghét bọn suốt ngày đòi đánh nhau với Việt Nam - Ngu quá đi./.
Đại ca QV ơi, phải nói là: Ta kưa, chứ không phải ta khưa.
Trả lờiXóaMinh hoạ tranh đúng chất tàu, đại ca hảo a!
Cảm ơn Khổng Minh - Thắng, chỉ trong nháy mắt đã bên 8 lạng, kẻ nửa cân với QV ngay, nên bây giờ mới được xem QV đưa thêm "vua chiến trường" ra.
Trả lờiXóaThấy QV viết như vậy bây giờ lại làm cho CB có thêm một ước mơ nữa là "tây ba-lô" đi khắp nơi từ vùng Triết Giang trở xuống.
Hoan ho thang ban!QV toan viet nhung gi minh chua biet.Cam on ban!
Trả lờiXóaThằng bạn em bảo "con gái Hàng Châu đẹp nhất Trung Quốc, rồi đến Trùng Khánh"
Trả lờiXóanamnguyen